Chương trước
Chương sau
"Tiểu thư, tiền, tiền mất hết rồi." Giọng nói hắn run run, trên người toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Cái gì? Mất hết rồi?" Tiết Ngưng Ngọc cảm thấy óc vang "ông" một tiếng, nháy mắt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Bồi bàn nhìn bộ dạng của hai người, mặt cũng lạnh đi, "Tiết tiểu thư có ý gì? Ngài không phải không biết quy củ của Duyệt Bảo. Niệm tình ngài là khách quen, phiền ngài đem tiền đến trả, nếu không đến lúc đó lại không nể mặt nhau."
Tiết Ngưng Ngọc sống ngần ấy năm chưa từng mất mặt đến như vậy, thật vất vả mới mua được đan phương, ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. "Ngươi yên tâm, ta sẽ không quỵt nợ. Tiết Phúc, ngươi trở về lấy tiền."
"Được, ta ở đây chờ tiền ngài, trước khi tiền tới, ngài không thể rời phòng này. Mặt khác, Duyệt Bảo có quyền thu hồi đan phương." Bồi bàn xét rõ công đạo xong bước ra khỏi phòng, phái hai đại võ sư canh giữ trước cửa phòng.
Duyệt Bảo chưa từng phát sinh qua chuyện thế này, bởi vì không có người dám khiêu khích Duyệt Bảo. Chỉ cần chuyện Duyệt Bảo có thể tùy tiện lấy hai đại võ sư để canh cửa đã đủ để chứng minh hết thảy.
Bồi bàn lại đến phòng Tần Ly, vừa vào cửa đã nói nói: "Tần công tử, bởi vì giao dịch xuất hiện vấn đề, hiện tại ngài có thể lấy hai trăm năm mươi vạn kim lẻ ba tiền mua đan phương, xin hỏi ngài cần hay không?"
Hàn Hi Bạch không có chờ Tần Ly mở miệng, liền chủ động nói: "Đan phương chúng ta mua." Nói xong lấy ngân phiếu mua đan phương, đưa cho Tần Ly.
"Tiểu huynh đệ, hiện tại hội đấu giá đã kết thúc, ngươi chuẩn bị đi đâu thế?" Hàn Hi Bạch hỏi.
"Lần này xuất môn là để tham gia hội đấu giá, nên giờ chuẩn bị về nhà." Tần Ly lần này xuất môn thu hoạch không nhỏ, chẳng những mua được đan phương, còn thu được năm thủ hạ, xem như chuyến đi này kết thúc không tệ.
"Hai chúng ta chuẩn bị trở lại Nguyệt Diệu học viện, tiểu huynh đệ nếu như đến kinh thành, nhớ tìm chúng ta đấy!" Nguyệt Diệu Thần theo thói quen gãi đầu, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút luyến tiếc.
"Ừ, ta sẽ tìm hai người. Bảo trọng!"
Sau khi Tần Ly cùng hai người Hàn Hi Bạch tạm biệt, nàng liền để năm người Tần Tiêu Vũ vào trong huyền giới.
Năm người nhìn không gian rộng lớn trước mắt, mọi người kinh ngạc không thôi. Nhất là nhìn thấy Khuynh Nhan mang một thân hồng y, sững sờ cả nửa ngày. Không phải mới vừa ở trong phòng sao? Tại sao lại xuất hiện ở nơi xa lạ này?
"Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi sẽ ở đây, Khuynh Nhanh sẽ hướng dẫn các ngươi tu luyện. Thỉnh thoảng ta sẽ vào xem xét tiến trình luyện tập của các ngươi." Tần Ly chỉ tay vào Khuynh Nhan, dặn dò năm người họ.
"Tiểu Ly Ly, ngươi yên tâm giao bọn họ cho nhân gia!" Lúc trước khi gặp được Tần Ly, không dựng đủ uy tín của bản thân, nên hiện tại luôn bị Tần Ly bắt nạt, khiến trong lòng Khuynh Nhan vẫn còn đau. Hiện tại chờ mãi mới xuất hiện thêm năm người, lúc này hắn nhất định phải vãn hồi một chút hình tượng mới được.
Năm người thấy mắt Khuynh Nhan không ngừng phát ra tinh quang, theo bản năng đều rụt mình lại, có một loại dự cảm không tốt.
Tần Ly bĩu môi, tâm tư của Khuynh Nhan nàng cũng có thể đoán được một ít. Dù sao nghiêm khắc một ít cũng tốt, nghiêm sư xuất cao đồ (*) thôi.
(*): Thầy nghiêm khắc đào tạo ra trò giỏi.
An bài tốt cho năm người, Tần Ly lên đường về nhà. Sau khi đến Tần gia, nàng liền về tiểu viện của Trần lão.
"Trần gia gia, ta đã trở về."
"Ly nhi đã trở lại? Nguyễn gia mấy ngày nay vô cùng yên tĩnh, cũng không có người tới cửa khiêu khích, xem ra thiếu chủ gây cho bọn họ sự uy hiếp không nhỏ." Trần lão thấy Tần Ly bình an trở về, tâm buông lo lắng, vội vàng nói lại cho nàng nghe tình huống của Nguyễn gia.
"Ly nhi đã biết." Nguyễn gia hẳn là còn chưa có hành động thăm dò tình huống Tần gia hiện tại, cũng không biết Minh Dạ đã rời đi, bởi vậy mới có thể thành thật thế.
Trên thực tế Nguyễn gia quả thật không biết Minh Dạ đã rời đi, Nguyễn Dục Thành cầu cứu Tô gia ở kinh thành, Tô gia cũng không ngốc, ngay lập tức điều tra được gần đây tại Nguyên thành xuất hiện hai nhân vật vô cùng lợi hại, hơn nữa đều ở lại Tần gia, hơn nữa với cấp bậc hai người, làm sao có thể phái người của chính mình đi tìm cái chết, đành phải tùy tiện tìm một cái cớ để né tránh. Vì vậy, Nguyễn Dục Thành dù rất giận nhưng chỉ có nhịn lại, cũng không còn biện pháp nào khác. Cuối cùng phái con mình là Nguyễn Tịch bỏ ra một số tiền lớn ra chợ đêm thuê mấy tên sát thủ diệt Tần gia. Hiện tại Nguyễn gia cùng Tần gia xem như là không chết không ngừng, Nguyễn Dục Thành trả giá lớn như thế chỉ vì có thể trừ bỏ Tần gia.
Tần Ly trở lại phòng của mình, lập tức vào trong huyền giới, chuẩn bị đến Đan phòng bắt đầu học luyện dược.
"Tam phẩm đan phương kia đâu? Lấy qua đây ta nhìn xem." Khuynh Nhan biết Tần Ly đã đến đan phòng, vì thế để năm người kia tự tu luyện, đi tới đan phòng.
Tần Ly đưa đan phương cho Khuynh Nhan xóa tinh thần phong ấn, vừa mở ra liền thấy, là phối phương của tam phẩm đan dược Phục Linh đan. Với cái giá kia coi như xứng đáng. Nếu trong lúc đánh nhau, ăn vào Phục Linh đan, thực lực sẽ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, không thể nghi ngờ đây là mấu chốt của chiến thắng.
"Có Phục Linh đan này, sau đó lại luyện chế một ít Nguyên Linh đan, chỉ bằng hai loại này đủ để hấp dẫn không ít cao thủ tới cống hiến cho ngươi. Ngươi phải biết rằng, linh khí ở Đông đại lục này thiếu thốn hơn ngàn năm trước đây rất nhiều, luyện dược sư càng ngày càng ít. Địa vị của luyện dược sư ngươi khó có thể tưởng tượng."
Tần Ly gật đầu, nàng cũng nghĩ như vậy. Hiện tại nàng bắt đầu học tập luyện dược, nàng muốn trở thành tam phẩm luyện dược sư trong thời gian ngắn nhất, sau đó cũng là lúc giải quyết Nguyễn gia.
Dùng hỏa chủng châm dược đỉnh, Tần Ly bắt đầu luyện chế nhất phẩm đan dược Tụ Huyết đan. Nàng thật cẩn thận đem dược liệu dùng linh lực phóng vào trong dược đỉnh, đến lúc bỏ gốc dược liệu cuối cùng vào, thì toàn bộ dược liệu đều quánh lại, đóng váng trên mặt.
"Đừng nóng vội, luyện dược mà gấp gáp là không được, nhân gia biết ngươi nóng vội trừ bỏ Nguyễn gia, nhưng ngươi phải bắt buộc bản thân tỉnh táo lại." Khuynh Nhan nói xong, bước ra ngoài lấy thêm dược liệu cho nàng.
Tần Ly hít sâu vài cái, trong lòng một mực yên lặng dặn lòng bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nàng thanh tẩy dược đỉnh, bắt đầu lặp lại động tác. Lúc này dược liệu quả nhiên không quánh lại, nhưng lại thất bại khi cố loại bỏ tạp chất trong dược thủy. Nàng không tin ma quỷ, lại bắt đầu thử một lần nữa. Đợi đến khi Tụ Huyết đan luyện thành lần đầu tiên, nàng sớm mệt đến hư thoát, hơn nữa khi luyện ra thành phẩm có chất lượng kém cỏi vô cùng.
Tần Ly có chút suy sút, ngồi một đống xem Tụ Huyết đan trên tay, cảm thấy luyện dược thật sự khó khăn vô cùng.
Khuynh Nhan lúc này ôm một đống thảo dược quay trở lại, nhìn thấy cái dạng này của Tần Ly lắc đầu nói: "Không cần coi bản thân ở nơi rất cao, phóng mắt ở toàn bộ Cực đại lục, ngươi chưa chắc đã là thiên tài. Nhân gia giúp ngươi nhiều như vậy là vì thấy được sự bất khuất không chịu thua của ngươi. Như thế nào? Hiện tại sao lại bắt đầu kiêu ngạo? Một chút khổ này đã chịu không nổi rồi? Nghĩ là có thể một bước lên trời sao?"
Lời Khuynh Nhan nói càng ngày càng nặng, mắng cho Tần Ly tỉnh ra.
Nàng buông Tụ Huyết đan trong tay ra, đi tới dược đỉnh trước mặt nàng, yên lặng lặp lại động tác luyện đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.