"Tiểu thư, tiền, tiền mất hết rồi." Giọng nói hắn run run, trên người toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Cái gì? Mất hết rồi?" Tiết Ngưng Ngọc cảm thấy óc vang "ông" một tiếng, nháy mắt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Bồi bàn nhìn bộ dạng của hai người, mặt cũng lạnh đi, "Tiết tiểu thư có ý gì? Ngài không phải không biết quy củ của Duyệt Bảo. Niệm tình ngài là khách quen, phiền ngài đem tiền đến trả, nếu không đến lúc đó lại không nể mặt nhau."
Tiết Ngưng Ngọc sống ngần ấy năm chưa từng mất mặt đến như vậy, thật vất vả mới mua được đan phương, ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. "Ngươi yên tâm, ta sẽ không quỵt nợ. Tiết Phúc, ngươi trở về lấy tiền."
"Được, ta ở đây chờ tiền ngài, trước khi tiền tới, ngài không thể rời phòng này. Mặt khác, Duyệt Bảo có quyền thu hồi đan phương." Bồi bàn xét rõ công đạo xong bước ra khỏi phòng, phái hai đại võ sư canh giữ trước cửa phòng.
Duyệt Bảo chưa từng phát sinh qua chuyện thế này, bởi vì không có người dám khiêu khích Duyệt Bảo. Chỉ cần chuyện Duyệt Bảo có thể tùy tiện lấy hai đại võ sư để canh cửa đã đủ để chứng minh hết thảy.
Bồi bàn lại đến phòng Tần Ly, vừa vào cửa đã nói nói: "Tần công tử, bởi vì giao dịch xuất hiện vấn đề, hiện tại ngài có thể lấy hai trăm năm mươi vạn kim lẻ ba tiền mua đan phương, xin hỏi ngài cần hay không?"
Hàn Hi Bạch không có chờ Tần Ly mở miệng, liền chủ động nói: "Đan phương chúng ta mua." Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/161269/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.