Chương trước
Chương sau
Ngay khi Tần Ly nói chuyện cùng Khuynh Nhan, Bạch Diễm đang tự chơi bỗng dùng tốc độ sấm chớp vọt qua chỗ bọn họ. Hai người chỉ kịp thấy một tàn ảnh màu trắng xẹt qua trong chớp mắt, sau đó là Bạch Diễm xuất hiện trước mặt Tần Ly.
Tần Ly thật lo sợ nó sẽ nhảy phốc lên, đùa gì chứ, một huyền linh thú lớn như thế nếu bổ nhào vào người nàng nàng không chết mới là lạ. May mà mới tới gần, Bạch Diễm đã dừng lại kịp thời, sau đó nó cọ cọ đầu vào người nàng lấy lòng. Lúc này Tần Ly yên tâm được một chút.
"Tiểu gia hỏa, không ngờ mới qua một tháng ngươi đã to như vậy!" Tần Ly khom người vuốt đầu nó, ừm, không tệ, sờ vào rất thoải mái!
"Giờ nó là huyền linh thú thất cấp! Ngươi có thấy hình trăng lưỡi liềm trên trán nó không? Đấy là biểu tượng của Ảnh Nguyệt Bạch Hổ. Thấy ánh trăng có kim quang lóe sáng không? Đấy là dấu hiệu của Vương tộc Ảnh Nguyệt Bạch Hổ. Bình thường huyền linh thú nào cũng lấy độ sáng của tinh thể để phân chia cấp bậc. Chỉ có huyền linh thú trong thần tộc mới có dấu hiệu đặc thù. Hiện tại bí quyết Huyền Hỏa của ngươi xem như đã có trụ cột, có thể khế ước với nó."
Tần Ly cũng chú ý thấy giữa trán nó có một vầng trăng hình lưỡi liềm tinh xảo, nhưng vẫn rất nhỏ, không dễ thấy. Ngẫm lại một chút, nếu giờ khế ước nó, mình sẽ có thêm một trợ thủ đắc lực trong ước chiến sắp tới. Huyền linh thú thất cấp tương đương với một thực lực huyền linh sư trung cấp hậu kì.
Từng cấp bậc huyền linh sư có cửu giai, từ nhất đến tam giai là sơ kì, tứ đến lục giai là trung kì, còn lại là hậu kì, sau đó là trạng thái đỉnh phong. Giờ Tần Ly là huyền linh sư trung cấp đỉnh phong.
"Bạch Diễm, ngươi có đồng ý cùng ta thành lập khế ước không?"
Bạch Diễm cọ cọ đầu vào tay Tần Ly tỏ vẻ nguyện ý.
Khế ước là một loại hình thức muốn nhận được sự thừa nhận của một huyền linh thú, có thể đả bại nó để nhận được sự tán thành, cũng có thể giống như Tần Ly, nuôi nấng từ nhỏ, đương nhiên tốt số như Tần Ly trong thiên hạ lại vô cùng hiếm lạ. Nếu cưỡng chế khế ước sẽ rất nguy hiểm, thậm chí còn bị phản phệ, cho nên hầu như không ai làm như vậy.
Muốn thực lực của mình tăng lên, huyền linh sư đều tìm huyền linh thú tương đối cường đại để tiến hành khế ước. Nhưng huyền linh thú lại cực kỳ bài xích nhân loại, nhất là huyền linh sư, vì vậy, huyền linh thú càng cường đại lại càng khó thừa nhận bọn họ. Bởi vì đa phần huyền linh sư đều vọng tưởng về khế ước với huyền linh thú cường đại, nên việc bị huyền linh thú giết chết chỗ nào cũng có.
Khuynh Nhan nghĩ: "Thật sự là đồng nhân bất đồng mệnh(*)!" – Người khác chỉ cần khế ước với một huyền linh thú bình thường còn muốn mà không giữ nổi cái mạng nhỏ, còn nàng thì sẵn có một huyền linh thú cao cấp đang chờ rồi...
(*): Cùng là người mà thời vận không giống nhau
"Ngươi nhỏ máu của mình vào giữa trán nó, niệm linh chú khế ước xong là hình thành khế ước."
"Như vậy là xong?"
"Ùm, như vậy là xong, có điều, nhân gia phải giải thích rõ ràng với ngươi. Sau khi khế ước, nếu huyền linh thú chết, chủ nhân có thể sẽ bị phản phệ."
"Nếu chủ nhân chết thì sao?" – Tần Ly hỏi tiếp.
"Nếu chủ nhân chết, huyền linh thú được tự do. Chủ nhân càng cường đại thì huyền linh thú cũng được hưởng lợi thế. Một huyền linh sư cả đời chỉ có thể khế ước với một huyền linh thú, bỏi vì bình thường huyền linh thú đều ở trong không gian của chủ nhân, lấy linh khí của chủ nhân để tẩm bổ tu luyện. Nhưng vì ngươi tu luyện công pháp đặc biệt, Linh Hải khổng lồ, công pháp tăng cấp, số lượng khế ước cũng sẽ tăng theo."
"Tốt, ta hiểu rồi, bắt đầu khế ước đi!"
Tần Ly muốn Khuynh Nhan hướng dẫn niệm linh chú, trước tiên, hắn bảo nàng dùng linh lực bức máu nhỏ lên giữa trán Bạch Diễm. Màu vàng của trăng khuyết nhỏ nhanh chóng bị thay thế bằng màu đỏ tươi của máu, sau đó phát ra ánh sáng kim quang chói mắt.
"Tốt, giờ lập theo lời của nhân gia."
Tần Ly cùng Khuynh Nhan thì thầm: "Lấy máu ta là khế, cùng ngươi lập ước, từ nay về sau ngươi là thú khế ước của ta."
Khế ước vừa niệm xong, kim quang cũng dần phai nhạt. Đúng lúc này, Tần Ly cảm giác linh khí bắt đầu khởi động, linh lực vốn đang bị vây trong trạng thái cao nhất bắt đầu giải phóng, ẩn ẩn chạm tới tầng bình chướng tấn giai cao cấp huyền linh sư. Nàng vội khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu đánh sâu vào tầng bình chướng. Khi linh lực đánh vào, tầng bình chướng đồng thời cũng dần biến bạc. Tần Ly khởi động linh lực toàn thân, dùng sức đẩy dòng linh lực tiến lên, Nàng cảm thấy "oanh" một cái, bình chướng kia bị phá tan, kinh mạch được mở rộng, nàng cũng có thể điều động nhiều linh lực hơn.
Nàng vui sướng nhưng cũng không dám bỏ qua bất kì giai đoạn nào, bắt đầu củng cố tu vi. Chờ linh lực cuồn cuộn dần bình ổn, nàng mới đứng dậy.
"Chúc mừng chủ nhân thăng cấp thành công! Ta cũng được hưởng lây mà tấn cấp, thành huyền linh thú cấp tám!" Bạch Diễm cũng tăng cấp ngay sau khi Tần Ly thăng cấp, thấy nàng đứng dậy mới dùng ý niệm trao đổi với nàng. . Ra chương nhanh nhất tại ( tr ùmtruyện.N E T )
Đột nhiên trong đầu vang lên một thanh âm dọa Tần Ly nhảy dựng, cái thanh âm kia thanh thúy, non nớt, vừa nghe đã biết ngay là một đứa nhỏ. Nàng nhìn nhìn Bạch Diễm, thử hỏi: "Bạch Diễm, là ngươi đang nói chuyện sao?"
"Đúng vậy! Về sau ta có thể trao đổi cùng chủ nhân giống như vậy!"
"Ừm được, về sau chúng ta cùng kề vai chiến đấu! Bạch Diễm, đừng gọi ta là chủ nhân, kêu tên ta đi. Nhớ kỹ, chúng ta không phải quan hệ chủ tớ mà là bằng hữu!"
Bạch Diễm vô cùng cảm động, cho tới bây giờ, nó không nghĩ sẽ có người nói với nó những lời này. "Vậy về sau ta gọi ngươi là Tiểu Ly có được hay không?"
"Được! Đúng rồi, nghe Khuynh Nhan nói ngươi là vương giả của chủng tộc mang huyết thống cao quý, làm sao ngươi lại có thể ở trong động của núi nhỏ vậy?"
Tần Ly nhớ tới nơi mà mình phát hiện ra Bạch Diễm, cảm thấy vô cùng kỳ quái, nàng đã sớm muốn hỏi nó một chút.
Nét vui vẻ của Bạch Diễm biến mất, nó nằm sụp bên người Tần Ly, cúi cúi đầu. "Tiểu Ly, giờ ta đã không còn tộc nhân. Đều là tại đám nhân loại đáng hận kia, bọn hắn giết toàn bộ tộc nhân của ta, còn muốn bắt phụ vương ta đi. Mẫu hậu đem ta giấu ở trong động, sau đó trở về cứu phụ thân, hiện tại không biết còn hay mất! Hu hu......."
Tần Ly không ngờ sự việc lại đau lòng như thế này, nàng ngồi xổm bên người nó, vỗ về lưng nó: "Được rồi, mọi chuyện đều đã qua, đừng khổ sở nữa! Ta hứa với ngươi, chờ một ngày ta đủ năng lực, nhất định sẽ giúp ngươi báo thù!"
"Không, thù này bản thân ta sẽ báo! Phụ vương có nói, Ảnh Nguyệt Bạch Hổ chúng ta là hậu duệ của thần thú Bạch Hổ, dũng mãnh uy vũ, tuyệt đối không thể nhận thua! Bạch Diễm là nam tử hán, không thể để người xấu ăn hiếp! Tiểu Ly, trên đời này, chỉ còn ngươi đối xử tốt với ta. Ngươi che chở ta thiếu chút mất mạng, không giao ta cho người xấu, ta đã sớm xem ngươi như người thân của ta!"
"Được, thù này chúng ta cùng báo! Ngươi còn nhớ những người đó tìm được các ngươi như thế nào không? Ảnh Nguyệt Bạch Hổ không phải luôn giỏi ẩn nấp sao?"
"Ta nhớ là bọn họ có nói đi tìm Sinh mệnh chi tinh gì đó, sau đó đánh bậy đánh bạ đụng đến cửa khẩu lãnh địa của bọn ta. Những người đó có thực lực rất lớn, phụ vương ta cũng không phải là đối thủ của bọn chúng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.