Nguyễn Kiến Nhân bị người cho ăn một đống rắc rối, trong lòng đã sớm nghẹn khuất, giậm chân đứng phắt dậy, lời nói chưa kịp suy xét đã tuôn ra khỏi miệng: "Tần Ly, ta muốn ước chiến với ngươi!"
"Ước chiến với ta?" Mắt phượng nhíu lại, nụ cười đầy tà khí, hiện tại tâm trạng của nàng xem như không tệ, vốn dĩ đã định buông tha cho bọn họ, không ngờ lại có kẻ không biết sống chết đi khiêu khích nàng.
Nguyễn Kiến Nhân nhìn thấy biểu cảm của Tần Ly, trong nháy mắt, khí thế giảm đi mấy phần. Hắn cảm thấy hình như sau khi bị đánh, Tần Ly đột nhiên trở nên khó lường dị thường, làm người khác sinh ra sợ hãi không có lí do. Nhất là nụ cười tươi kia khiến hắn nhớ lại một màn xảy ra vào buổi sáng.
Nhưng hắn không nghĩ sẽ nhận thua nên đành cắn răng gật đầu: "Đúng, ta cùng ngươi hạ ước chiến, chỉ là không phải đánh với ta. Ngươi là huyền linh sư, ta là võ giả, nếu có bản lãnh thì ngươi hãy đánh với ca ca ta đi!" Nguyễn Kiến Nhân hắn cũng không phải đồ ngốc, biết mình đánh không lại nàng, tất nhiên sẽ không tự đưa mình lên chịu chết. Nói xong, hắn vụng trộm nhìn thiếu niên, thấy sắc mặt thiếu niên không biến hóa, hắn mới hơi thở phào một hơi.
Người Tần gia nghe Nguyễn Kiến Nhân nói không khỏi cả kinh, Tần Ly là huyền linh sư? Sao bọn họ lại không biết? Là do bình thường quan tâm quá ít hay là do đứa nhỏ này ẩn tàng quá sâu?
Đại trưởng lão là người phản ứng mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/161253/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.