Trong thâm tâm nàng, nàng vẫn còn là một thiếu nữ ba mươi tuổi thuần khiết, trước kia nàng chỉ biết nghiên cứu y thuật, chưa từng yêu đương bao giờ nên vốn dĩ không hề có kinh nghiệm trong phương diện này.
Cho nên, cho dù thân thể này của nàng đã thuộc về Sở Diệp Hàn, nhưng bản thân nàng thì lại chưa hề.
Đây cũng giống như lần đầu tiên của nàng và chắc chắn sẽ phải có sự lo lắng.
Ai mà muốn lần đầu tiên của mình lại được thực hiện trong giấc ngủ đâu cơ chứ.
Sở Diệp Hàn cười một cách lạnh lùng: “Bổn vương đã nói rồi, rằng bổn vương không thích chạm vào cá chết.”
“Ngươi, cái đồ vô liêm sỉ nhà ngươi, ngươi chiếm tiện nghi của ta, vậy mà còn dám châm chọc ta, ngươi cút đi cho ta!” Vân Nhược Linh nói xong, nhanh chóng nhảy xuống giường, cầm lấy đèn dầu ở đầu giường như thể muốn đi đánh Sở Diệp Hàn.
Mà Sở Diệp Hàn đã nhanh nhẹn mở cửa và lao ra bên ngoài từ lâu.
Ngay sau khi hắn vừa đi ra ngoài, hắn đã nhanh chóng bước nhanh ra ngoài và nói với Thu Nhi các nàng một cách ngạc nhiên: “Vương phi nhà các ngươi mới vừa thức dậy mà có vẻ vô cùng tức giận, trông giống như một con hổ cái vậy, mau ngăn chặn nàng ta lại đừng để cho nàng ta phát điên nữa. Bổn vương đây còn có quân vụ nên phải đi trước.”
Nói xong, hắn bỏ chạy thật nhanh, cấp tốc chuồn khỏi đây, trông giống như một con thỏ vậy.
Vân Nhược Linh thì vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628499/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.