Nghe thấy giọng nói của Vân Nhược Linh, cơ thể Sở Diệp Hàn bỗng chốc phản ứng lại.
Hắn lập tức cảm thấy toàn thân nóng bỏng, tay không kiềm chế được mà hướng từ từ về phía cổ.
"Thu nhi, ngươi đang làm gì vậy?" Vân Nhược Linh phát hiện bàn tay của Thu nhi sờ đến chỗ không nên sờ, nàng bỗng mở ánh mắt cảnh giác, rồi nắm lấy tay của Thu nhi.
Nhưng vừa mới nắm lấy, thì nàng phát hiện bàn tay này sao lại thô rát như vậy chứ?
Nàng lại mở mắt nhìn, đây căn bản không phải là bàn tay tinh tế nõn nà của Thu nhi, mà là đôi bàn tay thanh tú có lực, xương cốt được phân biệt rõ nét, bên trên còn có vết chai nhàn nhạt, vừa nhìn biết ngay là bàn tay của nam nhân luyện võ.
Mặc dù trên tay có vết chai, nhưng bàn tay này lại thon dài đẹp đẽ kỳ lạ, đầy mùi nam nhân.
Nhưng lúc này Vân Nhược Linh lấy đâu ra tâm trạng để thưởng thức bàn tay này chứ, nàng vừa nhìn thấy là tay của nam nhân, nhất thời giật mình suýt chút nữa nhảy ra khỏi bồn nước tắm.
May mắn là trong lúc nàng sắp nhảy lên, phát hiện bản thân trần truồng như vậy, nàng nhanh chóng vòng hai tay vào ngực và chìm người xuống nước.
Cùng lúc này, nàng quay đầu, dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào nam nhân ở phía sau.
Nàng nhìn thấy rõ ràng, nam nhân này là Sở Diệp Hàn!
Nàng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phải là kẻ hái hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628473/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.