Nàng ta đành phải cắn răng, kìm nén nỗi đau trong cổ họng, tiếp tục nói: "Nguyệt phu nhân từ sau khi gả cho Vương gia, cho tới bây giờ Vương gia chưa từng chạm vào phu nhân, chưa từng viên phòng với phu nhân, phu nhân mỗi ngày đều...ở trong phòng trống một mình, ngồi một mình khóc trong phòng, buồn đến nỗi không thể ngủ được. Nhưng Vương gia không chỉ không quan tâm phu nhân, ngược lại bắt đầu quan tâm đến Vương phi, Vương gia không quan tâm Nguyệt phu nhân nữa, chỉ quan tâm tới Vương phi. Ai cũng đều nhìn ra được Vương gia đã thay lòng, không thích Nguyệt phu nhân nữa, nô tỳ sợ nếu tiếp tục như vậy thì Nguyệt phu nhân sẽ bị thất sủng, cho nên liền nghĩ đến biện pháp này, muốn hãm hại Vương phi. Nô tỳ nghĩ là chỉ cần có thể thay phu nhân diệt trừ Vương phi...Trái tim của Vương gia sẽ trở lại bên phu nhân, như vậy phu nhân cũng sẽ không... còn đau đớn.”
Nói đến đây, nàng ta dừng một chút, lại nói: "Nguyệt phu nhân thật sự rất đáng thương, chưa tính đến chuyện phòng không gối chiếc, mà ngay cả thân thể suy nhược. Cơ thể của phu nhân yếu đuối và thường bị nhiễm phong hàn, căn phòng tràn ngập tiếng ho của phu nhân. Cho dù phu nhân đau đớn cỡ nào, thì phu nhân vẫn lấy cố hết sức hầu hạ Trưởng công chúa, đây vốn là trách nhiệm của Vương phi, nhưng Vương phi lại mặc kệ không màng đến Trưởng công chúa, do đó trở thành trách nhiệm của Nguyệt phu nhân. Nô tỳ nhìn thấy phu nhân vì Vương gia cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628454/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.