Mạc Liên thấy vậy, đá lên tay Thúy Nhi một cái, làm cho nàng ta vội chụm hai tay lại, túi vải trong tay nàng ta cũng cùng lúc đó rơi xuống đất.
Tiểu Lam nhặt cái túi vải kia lên, mở túi vải ra, tất cả mọi người lập tức nhìn thấy bên trong có thứ gì đó giống như cây bừa cào năm răng.
“Để bổn quan xem một chút.” Trương phủ doãn vừa nhìn thấy cái bừa cào này thì vội vàng cầm lấy nó, cầm lấy được một lúc, ông ta hơi sửng sốt: “Vương gia, vũ khí này chắc là vũ khí đã giết Phấn Nhi và những con chim kia. Ở phía trên đầu của những chiếc răng sắt nhọn này nhất định là được làm mô phỏng theo răng người, dùng nó đi quệt trên cổ người thì có thể ngụy trang giống như là bị người cắn vậy. Hạ quan dám khẳng định rằng Thúy Nhi chính là hung thủ, còn cái bừa cào năm răng này chính là hung khí mà nàng ta dùng để hành hung. Lần này có hầu bao và hung khí này, nhân chứng vật chứng đều có hết ở đây rồi, chứng cứ vô cùng xác thực. Nàng ta đừng hòng mà chối cãi!"
Thúy Nhi thấy bí mật của mình bị người khác phát hiện, cả người ngay lập tức mềm nhũn ra.
Nàng ta sợ hãi đến mức cả người run lên, sắc mặt tái nhợt.
Nàng ta biết mình hết cứu vãn được rồi, nàng ta xong đời rồi.
Những người khác vừa nhìn thấy cái bừa cào năm răng này đã bắt đầu nháo nhào bàn tán.
"Ta còn tưởng những con chim đó bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628449/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.