Cho dù hắn ta đã thấm nhuần trong giới đạo sĩ bao nhiêu năm qua nhưng chưa từng nghiên cứu qua cái này.
Hắn ta suy nghĩ một lúc mà trong đầu vẫn chưa có đáp án, bèn hỏi: "Ngươi nói linh tinh gì vậy? Làm gì có gương chém yêu và kính chém yêu chứ? Ngươi đừng ăn nói hàm hồ lừa gạt người khác."
Vân Nhược Linh hừ lạnh: "Chẳng phải ngươi là đại sư rất lợi hại sao, vậy mà ngay cả cái cơ bản nhất cũng không rõ? Để ta đến nói cho ngươi biết, chủ nhân của bọn chúng là Tư Mã Thừa Trinh thời cổ. Tư Mã Thừa Trinh có Hàm Tượng Kiếm Thượng Thanh và Hàm Tượng Kính Thượng Thanh để bắt yêu, bởi vì có hai bảo vật như vậy nên ông ta mới bắt yêu đánh đâu thắng đó, làm ít công to. Đến cả lão tổ tông nhà ngươi mà ngươi cũng không rõ, còn không biết liêm sỉ tự phong mình là đại sư? Ta thấy ngươi chính là một tên tà đạo, là một đạo sĩ giả mạo chứ không phải là đại sư đắc đạo."
Vân Vũ ngẩn người ra trước lời nói của Vân Nhược Linh, hắn ta tức giận đến run rẩy mà chỉ vào Vân Nhược Linh. Vương phi này thật sự vô cùng xảo quyệt chứ không giống như nữ nhân bình thường có thể dễ dàng đối phó.
Hắn ta không hề hiểu và cũng không hề biết về lão tổ tông Lao Thập Tử trong lời nói của nàng.
"Ngươi, ngươi ăn nói bịa đặt. Công chúa, Nguyệt phu nhân, hai người đừng tin lời nàng ta. Bần đạo nghiên cứu đạo thuật bao nhiêu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628422/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.