“Làm chứng cái gì?” Hai người ngơ ngác hỏi.
“Các ngươi uống mấy ngụm rượu trước đã, đợi lát nữa các ngươi sẽ biết.” Vân Nhược Linh nói.
Nói xong, nàng đưa tất cả mọi người ra ngoài, dẫn mọi người đến ngồi trước bàn thức ăn đã được bày ở trong sân.
Tối nay, nàng cố ý bảo Tửu Nhi dời cái bàn đến một nơi hẻo lánh nhất ở trong sân, mọi người tụ lại trong một góc khuất, cách phòng chính rất xa.
Như vậy, nếu có người muốn lẻn vào phòng chính để hành sự thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi Mạch Liên và Mạch Lan ngồi xuống, trong phút chốc cũng cảm thấy hơi đói bụng.
Nhìn thấy rượu thịt được bày ra trước mặt, quả thực bọn hắn cũng muốn ăn một chút, trước tiên lấp đầy bụng trước đã.
Nhưng Vương phi lại không nói gọi bọn hắn tới đây để làm gì, bọn hắn vẫn hơi thấp thỏm, không dám tùy tiện động đũa.
“Trước hết các ngươi hãy ăn đi đã, đợi ăn uống no say rồi nói sau.” Vân Nhược Linh nói xong, đẩy thức ăn tới trước mặt hai người.
Dưới mặt bàn có đốt than chỉ bạc cho nên chỗ thức ăn này không bị lạnh.
Mạch Liên và Mạch Lan thấy vậy, cũng không từ chối nữa, vội vàng ăn như hổ đói.
Để đi tìm Tiểu Thuyên Tử, hai người bôn ba ở bên ngoài hơn nửa ngày, lúc này quả thực cũng mệt mỏi.
Chờ bọn hắn ăn uống no say xong, Vân Nhược Linh lại rót cho bọn hắn hai ly rượu đầy: “Uống đi, uống chút nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628403/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.