Vân Nhược Linh cũng nhìn thấy những hiện tượng lạ này, lúc nàng nhìn thấy lũ quạ đông nghịt kia, trong lòng dâng lên lên một dự cảm không tốt.
Nàng luôn cảm giác sắp có chuyện xảy ra.
Mấy người Thu Nhi thấy đám quạ kia, bị dọa đến mức sắc mặt từng người đều trắng bệch đi.
"Nương nương, những con quạ đen này làm sao vậy? Sao chúng nó cứ bay phía trên chỗ chúng ta?"
"Nương nương, nghe nói quạ đen này sống nhờ vào ăn thịt người thối rữa, chúng nó xui xẻo. Chúng nó bay tới chỗ chúng ta như vậy, có phải là có chuyện gì sắp xảy ra hay không?"
"Có nên nói cho Vương gia biết hay không, bảo Vương gia phái người tới đuổi những con quạ đen này đi?"
"Nhưng hai ngày nay Vương gia không ở trong phủ, ngài ấy và đám người Mạch Liên ra khỏi thành làm việc."
Vân Nhược Linh lạnh lùng quét một vòng trên nóc nhà không quạ đen, trầm giọng nói: "Không cần, chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến trước, xem một chút rồi nói sau."
Nàng luôn cảm thấy là có người gây chuyện.
Nếu có người gây chuyện, vậy thì trước hết nàng không nên bứt dây động rừng, quan sát một chút rồi nói sau.
Chiều nay, Vân Nhược Linh ngủ đến nửa đêm thời điểm, đột nhiên nghe một tiếng thét chói tai truyền tới từ phía bên ngoài "A" .
Nàng sợ lập tức trở mình dậy, tiếng thét chói tai này càng ngày càng thảm thiết, thật giống như quỷ khóc sói tru vậy, nàng sợ đến mức cả người đều run lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628372/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.