Vân Nhược Linh nói: “Trong phòng này của ngươi, ngay cả một nha hoàn cũng không có, đối với ngươi thì tiện lợi, nhưng đối với ta mà nói, cũng không tiện chút nào. Ngươi xem vừa rồi, nếu như ngươi chuẩn bị mấy nha hoàn ở đây, có phải là có người hầu hạ ta rồi hay không? Mặc những xiêm y này rất phiền toái, từng tầng một vô cùng phức tạp. Bây giờ muốn ta tự mình thay và mặc, một mình ta thật sự không chắc chắn, đây là bởi vì nơi này của ngươi không có nha hoàn.”
Mà bây giờ đã muộn như vậy, Vân Nhược Linh cũng không muốn gọi đám Thu Nhi đến hầu hạ nàng.
Nàng cũng không phải người không tinh tế như vậy.
Nàng chỉ không biết mặc xiêm y phức tạp của mấy người ở cổ đại mà thôi.
Sở Diệp Hàn nhìn Vân Nhược Linh với ánh mắt thâm thúy, nói: “Ngay cả năng lực tự chăm sóc bản thân ngươi cũng không có? Thôi, bổn vương giúp ngươi.”
Nói xong, hắn tiến lên, hai tay đặt lên vai Vân Nhược Linh, chuẩn bị cởi xiêm y cho nàng.
Vân Nhược Linh kinh hãi, giận dữ trừng mắt nhìn hắn: “Dừng tay lại, ta sẽ tự mình cởi ra, không cần ngươi cởi.”
Sở Diệp Hàn nhếch môi mỏng, hứng thú nhìn chằm chằm nàng, đôi mắt sáng ngời giống như những ngôi sao rực rỡ: “Nếu không phải ngươi ngu ngốc, ngươi nghĩ bổn vương nguyện ý giúp ngươi ư? Được, tự cởi ra.”
“Ngươi xoay người đi chỗ khác, không được nhìn trộm.” Vân Nhược Linh nói xong, ôm lấy một bộ xiêm y mới sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628310/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.