Một khi nữ nhân bị mang tiếng thích ghen tị thì sẽ bị hàng nghìn người chỉ trích.
“Đừng có dài dòng, muội cút đi chỗ khác cho ta, ở đây không có chuyện của muội.” Vân Nhược Linh tức giận hét với Nam Cung Nguyệt rồi lạnh lùng quay người nhặt kiếm tiến lên phía trước ngực Sở Diệp Hàn: “Sở Diệp Hàn, ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại giở trò sau lưng ta, ngăn cả ta hòa ly với ngươi?”
Sở Diệp Hàn sững sờ, hóa ra nàng vì chuyện này.
Hắn còn nghĩ Vân Nhược Linh ghen với Nam Cung Nguyệt nên đến cản hắn.
Không ngờ là do hắn đã nghĩ quá nhiều.
Hắn lạnh lùng liếc nhìn thanh kiếm trước mặt.
Thanh kiếm hướng về hắn không có chút lực sát thương nào cả.
Chỉ cần hắn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể dùng nội lực làm gãy thanh kiếm trước mặt.
Nhưng hắn không làm vậy, hắn sợ làm Vân Nhược Linh bị thương.
Ánh mắt sắc bén của hắn liếc nhìn Mạch Liên và Mạch Lan đang đứng phía sau Vân Nhược Linh, Mạch Liên hoảng sợ vội cúi đầu với một khuôn mặt bất lực: “Vương gia, thuộc hạ sai rồi, xin lỗi Vương gia.”
Sở Diệp Hàn hiểu ý ngay, hắn đã bị thuộc hạ của mình bán đứng.
Đây là chuyện chưa từng xảy ra trước kia, dù có là trên chiến trường cũng sẽ không xảy ra.
Không ngờ, Vân Nhược Linh lại được lòng người như vậy, tra hỏi một chút thì Mạch Liên bọn họ đã nói hết với nàng.
Dựa vào bản lĩnh của Mạch Liên bọn họ, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628293/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.