Hành Nguyên đế nhìn thấy hai tay lộ ra bên ngoài của hắn ta đều đã sưng tấy, khắp nơi đều là vết thương.
Thấy được cảnh này, trong lòng Hành Nguyên Đế vô cùng đau xót, cũng tức giận đến run cả người.
Tô Minh và mấy vị đại thần ở bên cạnh cũng xôn xao lên tiếng đồng tình nhìn Tấn vương rồi cùng suy đoán xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Trong ấn tượng của họ thì Ly Vương luôn là một người vô cùng bình tĩnh, hắn sẽ không đánh người một cách tuỳ tiện được.
Tấn vương nhìn thấy Hành Nguyên đế đến, tranh thủ thời gian khóc lóc với ông ta: “Phụ hoàng mau cứu mạng. Ly Vương rất đáng hận, hắn lại đánh nhi thần thành thế này, xin phụ hoàng hãy báo thù thay nhi thần!”
Tô Thường Tiếu cũng vội nói theo: “Đúng thế phụ hoàng, vết thương của Vương gia vô cùng nghiêm trọng. Vết thương sau lưng ở eo còn chưa khỏi, bây giờ lại bị đánh thành thế này, lại còn bị ném vào nước ngâm lâu như vậy. Trời mùa đông lạnh thế này, tức phụ sợ chàng không chống chọi nổi mất.”
“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, sao Ly Vương lại vô duyên vô cớ đánh ngươi?” Hành Nguyên đế quát lên.
Dựa vào trực giác ông ta luôn cảm thấy chuyện này có nội tình chứ không hề đơn giản như phu phụ Tấn vương nói.
Bởi vì.
Nguyên nhân chính là Tấn vương vô dụng này, trước đó đã gây ra bao chuyện rắc rối cũng chính là vì tính cách lỗ mãng của hắn ta, dễ xúc động gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628268/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.