Trong lòng nàng ta, Vân Nhược Linh vẫn là nữ nhân xấu xí trước kia, ngay cả nâng giày cho nàng ta cũng không xứng.
Lúc đó, nàng ta là đệ nhất quý nữ trong kinh thành, là tiểu nữ nhi được Tô gia sủng ái nhất, người nào trong kinh thành không tranh nhau nịnh bợ nàng ta?
Vân Nhược Linh ở trước mặt nàng ta thì tính là cái gì?
Chỉ có thể tính là một vai hề nhảy nhót.
Bây giờ không ngờ tên hề nhảy nhót này ỷ vào chút y thuật, lập tức cưỡi lên đầu nàng ta, nàng ta thật sự không nhịn được.
Chờ đi, nàng ta sẽ để Vân Nhược Linh phải trả giá đắt.
Nàng ta cố ý dùng Nam Cung Nguyệt kích thích Vân Nhược Linh, kích động nàng giận dữ, để cho nàng ở chỗ này làm ầm ĩ, mất đi lễ nghi, thật thú vị.
Không nghĩ rằng, Vân Nhược Linh không chỉ không bị kích thích, ngược lại móc lỗ tai, mặt không đỏ tâm không nhảy nói: "Ồ? Việc này chỉ có Hoàng thượng biết, Liễu công công biết, ta và phu quân ta biết, phu phụ các ngươi biết, sao trong nháy mắt, đã truyền ra ngoài cung? Tấn vương phi, miệng ngươi, không khỏi quá rộng đấy chứ? Tuy nhiên, phẩm tính của ngươi rất cao quý như vậy, ta tin rằng ngươi chắc chắn không phải là một nữ nhân miệng rộng thích nói về chuyện riêng tư của người khác.”
Nói xong, nàng nháy mắt với Tô Thường Tiếu, đôi mắt to tròn trịa, chuyển sang phi thường tinh quái.
Tô Thường Tiếu muốn dùng chuyện hòa ly để đả kích nàng, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628251/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.