Thái hậu rất tức giận khi nhắc đến hai người này.
Bà ấy không ngờ rằng người hãm hại mình lại chính là tôn nhi và tức phụ của bà.
Sở dĩ bọn chúng hãm hại bà là để đối phó với Diệp Hàn, không để bà bảo vệ Diệp Hàn.
Bọn chúng càng muốn hại bà, bà càng phải sống thật tốt, bọn chúng càng muốn hại Diệp Hàn, bà càng phải bảo vệ hắn.
Vân Nhược Linh nghĩ rằng trước đây Thái hậu bị hại là do Tấn Vương mua chuộc Vương thái y, nàng vội vàng nói với Thái hậu: "Hoàng tổ mẫu, người làm như vậy là đúng, để bệnh tình của người khỏi hẳn, mấy tháng này người nhất định không được gặp họ, tránh việc họ lại làm ra chuyện gì đó, cố ý chọc giận người, bệnh lao phổi của người không chịu được tức giận."
Bây giờ phu thê Tấn Vương không dám hạ độc Thái hậu, nhưng không có nghĩa là bọn họ sẽ không dùng những cách thức khác.
Thái hậu già rồi, chỉ tức giận một chút cũng không chịu được.
Vì vậy nàng phải báo trước cho Thái hậu biết để người đề phòng.
Thái hậu gật đầu, lạnh lùng nói: "Hai kẻ độc ác này, suốt ngày chỉ biết nghĩ đến những việc không đứng đắn, nếu bọn họ dành một phần mười tâm trí cho việc nghiêm chỉnh thì chắc chắn đã làm được rất nhiều chuyện rồi. Tuyết ma ma, sau này nếu phu thê Tấn Vương còn đến cầu kiến cứ xem như không thấy, ai gia cũng không muốn nhìn thấy hai kẻ vong ân bội nghĩa này."
Phải biết rằng khi Tấn Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628245/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.