"Nương nương, dù sao người cũng đừng coi thường, Trưởng Công chúa này và Mai cô cô đều là người từ trong cung ra, người sống được trong hoàng cung kia có ai là hiền lành đâu? Xem ra về sau chúng ta phải cẩn thận hơn nữa, coi chừng bị các nàng gây khó dễ." Thu Nhi lo lắng nói.
Vân Nhược Linh lạnh lùng nheo mắt lại, nhìn về phương xa: "Không sao, các nàng có kế Trương Lương của các nàng, ta cũng có thang trèo tường của ta, các nàng lợi hại nhưng Vương phi của ngươi cũng không phải dạng yếu đuối!"
"Nương nương, ngày mai người tiến cung cầu kiến Hoàng thượng để nói điều kiện gì vậy ạ? Lần này người trị thương cho Vương gia, có phải là muốn xin Hoàng thượng thật nhiều vàng bạc châu báu hay không? Như vậy về sau người sẽ có cuộc sống sung sướng hơn." Tửu Nhi bưng một chậu nước ấm đi tới.
Nàng ấy đi đến, đổ nước ấm vào trong thùng gỗ, chuẩn bị hầu hạ Vân Nhược Linh ngâm chân.
Thu Nhi cũng nói: "Đúng vậy, lần này nương nương lập công lớn nên có thể yêu cầu thật nhiều tiền của, tuy rằng nương nương có thể dùng tiền tài của Vương phủ. Nhưng ngoại trừ chi tiêu của Vương phủ thì không thể dùng lung tung. Dùng đồ của ai thì khó từ chối yêu cầu của người đó, dù sao đi nữa thì đó vẫn là tiền của Vương gia, rất khó dùng. Hơn nữa mỗi lần nương nương cần làm gì thì đều phải xin phép Vương gia, phải được sự đồng ý của ngài ấy thì người mới có thể lấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628220/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.