Thật ra thì đây cũng là một biện pháp trị liệu tâm lý, trong lịch sử trung y có rất nhiều biện pháp trị liệu dành cho tâm lý của con người, dưới sự kích thích từ bên ngoài và thông qua việc thay đổi tâm trạng buồn phiền vào việc chữa bệnh.
Biện pháp trị liệu này là phải chọc giận người bệnh, lúc đó lỡ nàng chọc Tô Thất Thiếu tức giận rồi hắn ta muốn trả thù nàng thì sao?
Nàng không muốn làm ra chuyện phí sức mà không thu được kết quả như vậy đâu.
Tương truyền rằng vào thời kỳ chiến quốc có một danh y tên là Văn Chí, cũng vì dùng biện pháp chọc giận này chữa chứng bệnh sầu muộn cho đại vương Tề quốc, trong quá trình chữa trị, ông ta đã đắc tội với Tề Vương, mặc dù cuối cùng đã chữa hết bệnh cho Tề Vương, nhưng ông ta vẫn bị Tề Vương chém đầu.
Nàng không muốn phải mạo hiểm đâu.
Tô Minh nghe Vân Nhược Linh không muốn chữa, ông ta vội nói: "Ly vương phi, chỉ cần người có thể trị hết bệnh cho hắn, bất kể người dùng phương pháp gì, bổn quan cũng sẽ không trách người, người cứ việc yên tâm."
"Biện pháp chọc giận đúng như ý nghĩa của nó, phải chọc giận thế tử thì mới có thể điều trị, Tô đại nhân thương yêu thế tử như vậy, ta sợ ngài sẽ không chịu nổi biện pháp này đâu." Vân Nhược Linh tiếp tục từ chối.
"Không, Ly vương phi, bổn quan nhất định sẽ phối hợp với người, đứa con này của bổn quan trước giờ luôn ngang bướng, bướng bỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628181/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.