Nói xong, nàng ta quay người, tức giận nhìn Vân Nhược Linh, trách móc nói: “Tỷ tỷ, công chúa cũng là vì tốt cho tỷ, tỷ cũng quá quá đáng rồi, công chúa là tỷ tỷ của vương gia, Trưởng tỷ như mẹ, chúng ta nên như con có hiếu với mẹ mà hiếu thuận nàng, tỷ tại sao có thể nói với nàng ấy như vậy? Tỷ quá không có quy củ rồi.”
Quy củ?
Vẫn Nhược Linh không dám tin mà nhìn Nam Cung Nguyệt, nàng ta lại có thể giáo huấn mình như vậy?
Nói thật, nàng căn bản không có để Trưởng công chúa này vào trong mắt.
Ai biết được, Trưởng công chúa hữu danhvô thực, căn bản không có thực quyền, ở Ly vương phủ diễu võ dương oại thể hiện uy phong gì chứ?
Nàng ta có bản lĩnh, đối với Tấn vương và Hoàng đế muốn hại người của Sở Diệp Hàn để thị uy, đối với nàng ta người cứu mạng Sở Diệp Hàn này ngược lại lại không khách sáo như vậy, thật là thượng đội hạ đạp.
Văn Nhược Linh nhìn Nam Cung Nguyệt, nói: “Muội muội, nếu như muội đã hiếu thuận như thế, vậy phiền muội chăm sóc cho công chúa, ta phải đi thay thuốc cho vương gia rồi.
“Đợi một chút, Vân Nhược Linh, chúng ta tranh cãi thì tranh cãi, nhưng thuốc mỡ này ngươi không cần nữa chứ? Ngươi đem thuốc mỡ này cầm qua chỗ hoàng đệ, cho đệ ấy dùng đi.” Trưởng Công Chúa nói.
Vân Nhược Linh trong lòng thở dài một
cái.
Trên đời này, chỉ có thuốc nàng cho Sở Diệp Hàn dùng, mới là thuốc trị thương nhanh nhất, đó là thuốc trải qua nhiều năm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172493/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.