Mọi người nghe xong, nhất thời đều khâm phục nhìn lấy Vân Nhược Linh.
Không ngờ rằng một phu nhân như nàng, lại có thể hiểu biết sâu sắc như vậy.
Ở đây có rất nhiều nam nhân luôn không thích nữ nhân ăn mặc trang điểm, bọn họ cảm thấy thanh tú đơn giản là đẹp nhất.
Nhưng những nữ nhân phú quý ở trong thành này, lúc nào cũng mang cả đống trang sức trên người, nhìn rất lóa mắt, căn bản vốn không đẹp.
Mặc dù bọn họ chán ghét, nhưng cũng không thể nói ra được.
Khi nghe Vân Nhược Linh nói như vậy, bọn họ nhất thời rất kính trọng nàng.
Trưởng công chúa nghe vậy, mặt mũi tối sâm lại.
Nàng ta nhìn về phía Nam Cung Nguyệt, “Nguyệt Nhi, tháng trước lúc muội làm gia chủ, không đặt y phục cho vương phi sao?”
“Lúc đó muội bận rộn, không để ý nhiều, nhưng lúc đó muội đã dặn dò nha hoàn tặng cho vương phi mấy bộ y phục, nhưng vương phi không cần, chắc hẳn là chê y phục đó у không đẹp để quý giá. Nam Cung Nguyệt nói.
Lúc nàng ta mới gả vào vương phủ, để khoe với Vân Nhược Linh, quả thực đã tặng cho nàng mấy bộ y phục.
Chỉ có điều, đó là thứ mà nàng ta đã mặc qua và không cần nữa.
Nàng ta không phải là thật lòng tặng y phục cho Vân Nhược Linh, mà là muốn làm nhục nàng.
Nàng ta chỉ muốn nói với Vân Nhược Linh, Vân Nhược Linh chỉ có thể mặc đồ mà nàng ta không cần, không ngờ rằng, nữ nhân này rất cứng cáp, vậy mà lại từ chối.
Vẫn Nhược Linh điềm đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172490/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.