Sở Diệp Hàn nghe thấy câu này, đồng tử co lại.
Chế độ một vợ một chồng?
Ý nghĩ của nữ nhân này thật là kỳ lạ.
Lẽ nào nàng ta không biết lấy phu làm trời, lấy phu làm đạo lý sao?
Thấy Sở Diệp Hàn không nói lời nào, Vân Nhược Linh cười lạnh nói: “Sao vậy, ngươi không thể chỉ chung tình với một người đúng không? Ngươi lấy Nam Cung Nguyệt thì yêu nàng ta cẩn thận đi, đừng đến trêu chọc ta, ta thà ở góa cũng không muốn ghen tuông cướp nam nhân với nữ nhân khác.”
“Ai nói bổn vương đến trêu chọc ngươi? Ngươi cũng không có tư cách quản bổn vương chạm vào ai, người nghĩ nhiều quá rồi, ở trong lòng bổn vương người chỉ công cụ để bổn vương phát tiết dục vọng mà thôi, người đừng tự nghĩ bản thân quan trọng.” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.
Văn Nhược Linh bị những lời này làm cho tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Sở Diệp Hàn, người là đồ để tiện vô liêm sỉ, người là đồ không biết xấu hổ!”
Nếu như không phải hoàng đế ra lệnh muốn nàng phải cứu sống hắn, nàng đã sớm mặc kệ hắn rồi.
“Vương gia, chàng tỉnh rồi sao? Tỷ tỷ, các người đang làm gì vậy…” Chính vào lúc này, ở cửa tẩm điện truyền tới âm thanh của Nam Cung Nguyệt.
Sở Diệp Hàn nghe thấy âm thanh này liền buông Vân Nhược Linh ra.
Vân Nhược Linh vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy Nam Cung Nguyệt và Trưởng công chúa cùng nhau bước vào.
Nhìn thấy bộ dạng này của các nàng.
Trưởng công chúa trừng mắt lạnh lùng nhìn nàng, nhưng dáng đi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172482/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.