“Bồn vương sàm sỡ ngươi? Vân Nhược Linh, với tư sắc này của ngươi, cho dù có tự mình dâng tới cửa, bổn vương cũng không thèm nhìn. Còn có, không phải ngày trước người luôn tìm cơ hội để được chạm mặt bổn vương sao? Bây giờ còn giả vờ thanh cao? Hay là người đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với bổn vương?”, Sở Diệp Hàn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vân Nhược Linh tức ngập đầu nói: “Ngươi tự phụ quá rồi, ai mà thèm chơi lạt mềm buộc chặt với ngươi? Ta không có cái thú vui đó. Người yên tâm đi, ta đã sớm nghĩ rồi, hoàng thượng nói, chỉ cần thương thế của ngươi lành lại thì sẽ đồng ý với một điều kiện của ta, đến lúc đó ta sẽ nói với hoàng thượng điều kiện của ta chính là hòa ly với người. Đến lúc đó, hai chúng ta đoạn tuyệt quan hệ, chia tay trong vui vẻ, nước sông không phạm nước giếng, mỗi người một con đường riêng không ai làm phiền đến ai.”
“Ngươi mơ tưởng? Bốn vương tuyệt đối sẽ không đồng ý hòa ly với ngươi, ngươi đã gả vào vương phủ, thì sống là người của Ly vương phủ chết cũng là ma của phủ Ly vương. Bổn vương đã nói rồi, ngươi không có cửa rời khỏi vương phủ đâu, trừ phi người chết.”, Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.
Trước kia hắn nghĩ rằng, Vân Nhược Linh nói muốn hòa ly với hắn chỉ là vì tức giận.
Bây giờ hắn không cho rằng như vậy nữa, hắn đã biết là nàng nói thật. Hắn cảm nhận được, nàng thật sự muốn hòa ly với hắn, không muốn có chút quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172480/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.