Vân Nhược Linh sau khi tiếp chỉ, đứng lên, vẻ mặt hoài nghi nhìn Liễu công công: “Công công, sao hoàng thượng lại thay đổi chủ ý vậy?”
“Đây là ý chỉ của thiên đế, muốn ngài cứu người thì ngài phải cứu, hỏi nhiều như vậy làm gì?” Liễu công công nói.
Hắn ta không thể nói với Vân Nhược Linh, hiện tại hoàng thượng cần Ly vương giúp ông ta chống lại kẻ thù bên ngoài, nên Ly vương không thể chết được.
Trước kia hoàng thượng muốn kéo Ly vương vào chỗ chết, hiện tại lại cần hắn, đây không phải là đánh vào mặt hoàng thượng sao?
Bây giờ tương đương với việc hoàng thượng cầu mong Sở Diệp Hàn tỉnh lại, để bảo vệ tốt đất nước.
Vân Nhược Linh có chút khó xử: “Nhưng công công, lúc trước hoàng thượng bảo ta không cần quan tâm, không cần lo cho vương gia, ta thật sự đã không quan tâm, bây giờ bệnh tình của hắn ngày càng xấu đi, chỉ sợ thần tiên cũng khó cứu.”
“Ly vương phi, ngài nhất định phải cứu sống Ly vương, ngài ấy có mối liên quan đến huyết mạch của Sở quốc, không có ngài ấy, các đế quốc khác sẽ đánh đến đây. Hoàng thượng nói, chỉ cần người cứu được ngài ấy, chỉ cần người làm được, sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của người.” Liễu công công lo lắng nói.
Đến hắn còn biết, hiện tại Ly vương không thể chết, hắn mà chết, Sở quốc sẽ không còn thái bình.
Van Nhược Linh tỏ vẻ khó xử sờ cắm: “Hoàng thượng thật sự không giết Ly vương? Thật sự muốn hắn sống?”
“Thật.” Liễu công công gấp đến nỗi đạp mạnh chân: “Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172474/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.