Vân Nhược Linh nói: “Người đừng lo, các người có chuyện gì cứ nói thẳng. Ta biết các ngươi không tin ta, cho rằng ta là người của Hoàng đế. Nhưng bây giờ ta muốn nói với các ngươi rằng, ta đã gả cho Vương gia, đã là người của Ly Vương phủ từ lâu, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, Vương gia gặp nạn, ta cũng không sống được. Chỉ cần Vương gia xảy ra chuyện, Hoàng thượng nhất định sẽ không tha cho ta, thậm chí sẽ lấy tội chữa trị không tốt để giết ta để trút giận. Liễu công công nói sẽ cho ta bao lợi lộc, người cho rằng ta sẽ tin lời hắn sao? Hoàng đế con người này, năm đó đã giết chết huynh đệ ruột, phản bội Tiên đế, bây giờ chỉ đợi xong việc có thể sẽ quay lại giết luôn ta. Vì vậy, bây giờ trước mặt ta chỉ có con đường sống duy nhất, đó là đoàn kết với các người cứu Vương gia, chỉ khi Vương gia còn sống, chúng ta mới có hy vong.”
Hai huynh đệ Mạch Liên nghe xong giật mình, Mạch Liên nói: “Vương phi, người nói thật sao?”
“Không cần biết là thật hay không, ta không còn đường sống từ lâu rồi, không phải sao? Nếu như Vương gia còn sống, có hắn và Thái hậu chấn áp Hoàng thượng, chúng ta đều có thể sống sót. Khi hắn chết, ta và các ngươi cũng sẽ không còn đường sống. Ta đã biết bí mật rằng Hoàng đế muốn giết Vương gia, người cho rằng Hoàng đế sẽ để cho ta sống sao? Ông ta nhất định sẽ giết ta diệt khẩu, cho nên bây giờ các ngươi không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172454/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.