“Phạm thượng cái gì? Ngươi và ta giống nhau, từ nhỏ nam nữ đều bình đẳng, không phân biệt cấp bậc tôn ti” Vân Nhược Linh nói.
Sở Diệp Hàn cảm thấy từ khi nữ nhân tên Vân Nhược Linh này rơi xuống nước thì đã thay đổi hoàn toàn, chẳng phân biệt tôn ti, không hiểu quan niệm giai cấp là gì nữa rồi.
Nàng của trước kia khi ở trước mặt hắn sẽ sợi hãi rụt rè, giống như một con mèo nhỏ. Thế mà hiện giờ nàng lại dám đối đầu với hắn, còn dám nói những câu như “Từ nhỏ nam nữ đã bình đẳng”.
Thật đúng là chuyện khó tin!
Hắn lao nhanh đến bóp cằm nàng ngay tức khắc, ánh mắt tràn đầy vẻ tức giận: “Ai nói với người là từ nhỏ nam nữ đã bình đẳng? Từ xưa đến nay đều là nam tôn nữ ti, giai cấp vương quyền lớn như trời, lời này của người mà truyền ra ngoài chẳng phải là muốn gây rắc rối cho bổn vương hay sao?”
Vân Nhược Linh nghe vậy thì bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Nam nhận trước mặt nàng là người của thời đại này nên tất nhiên là trong đầu hắn chỉ toàn những tư tưởng bảo thủ như nam tôn nữ ti, tam thê tứ thiếp và giai cấp phong kiến chuyên chế.
Nàng cũng chả mong sẽ khiến hắn thay đổi những suy nghĩ đó.
Hiện giờ nàng buồn ngủ muốn chết, rất lười tranh luận với hắn nhưng hắn vẫn đang nắm cằm nàng. *
Nàng tức giận hô to: “Tuyết ma ma, sao bà lại đến đây?”
Sở Diệp Hàn nghe thấy thế thì nhanh chóng buông tay ra rồi nhìn về phía cửa.
Trong chớp mắt, Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172340/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.