Sau khi nghỉ ngơi một lúc, bà ấy nhìn về phía Vân Nhược Linh, vui vẻ nói:
“Cháu dâu, may nhờ có con, ai gia cảm thấy đã khỏe hơn rất nhiều”Vân Nhược Linh bước tới nói:
“Sau này, mỗi ngày Hoàng tổ mẫu đều phải uống thuốc đúng giờ, hơn nữa không thể ngừng thuốc ngày nào.
Hai tháng đầu là thời kỳ tăng cường và cũng là thời kỳ quan trọng nhất, bốn tháng tiếp theo là thời kỳ củng cố.
Hoàng tổ mẫu yên tâm, Nhược Linh sẽ ở bên cạnh người.”
“Được, được.
Diệp Hàn, con đã tìm được một cháu dâu tốt, số mạng của con tốt thật” Thái hậu nhìn Sở Diệp Hàn, cười híp mắt nói.
Tô Thường Tiểu ở phía sau đám đông nghe thấy điều này thì sắc mặt lạnh như băng ngay tức khắc.
Thân thể nàng ta hơi cứng lại, đảo mắt nhìn về phía Sở Diệp Hàn, ánh mắt có phần u buồn, lạnh lẽo.
Lúc này Thái hậu có hơi mệt.
Bà ấy nói với mọi người:
“Được rồi, ai gia muốn nghỉ ngơi, để Ly Vương và Ly Vương phi ở lại đây bên cạnh ai gia là được rồi.
Hoàng đế, con dẫn bọn họ lui ra đi.”
“Vâng, mẫu hậu.”
Hành Nguyên để thấy Thái hậu có chuyển biến tốt thì hết sức vui mừng.
Sau khi vui mừng khôn xiết, ông ta dẫn mọi người lui xuống.
Vân Nhược Linh vẫn luôn nghĩ rằng Hành Nguyên để là một người lòng dạ độc ác nên đối với cha mẹ cũng như vậy.
Nhưng không ngờ ông ta đối với Thái hậu rất hiếu thuận, có thể nói là một người con hiếu thuận mẫu mực.
Tô Thường Tiểu thấy Thái hậu rất yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172336/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.