Thuốc này do chính nàng nghiên cứu chế tạo, có thể dùng để điều trị nhan sắc đã từng bị hủy hoại, loại bỏ độc tố, mụn mủ và u nhọt. Thuốc này được chiết xuất từ hạt nho và các vị thuốc khác, có thể chữa khỏi chất độc trên da mặt của nàng.
Vân Nhược Linh suy nghĩ một lát rồi chợt nghĩ ra, nàng chìa tay ra và lấy đi anthocyandin.
Nàng dùng thêm một vài lọ thuốc kháng viêm và mấy miếng vải thưa nữa thì mới có thể tỉnh táo trở lại.
“Nương nương, người ngủ chưa? Nước lạnh rồi, để nô tỳ thêm chút nước ấm cho người, nếu không người sẽ bị nhiễm lạnh.”
Lúc này, giọng nói của Thu Nhi truyền đến tai của Vân Nhược Linh.
Nàng bất ngờ mở mắt vì sợ hãi, nhìn thấy Thu Nhi đang xách một cái thùng và đổ nước nóng vào bồn tắm của nàng.
Nàng lại nhìn trong tay mình, phát hiện nàng đang cầm thứ thuốc mà nàng đã lấy được trong giấc mơ.
Ngay lập tức nàng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nàng không dám tin vào mắt mình mà cứ nhìn chằm chằm vào lọ thuốc trong tay, hơi thở như chậm lại, toàn thân căng thẳng, ngay cả lỗ chân lông cũng đều dựng hết cả lên.
Vừa rồi nàng chỉ mới suy nghĩ một chút thì đã có thể lấy được mấy thứ trong phòng thí nghiệm, chẳng lẽ phòng thí nghiệm của nàng cũng theo nàng xuyên không về đây sao, hơn nữa còn tồn tại trong không gian ý thức của nàng nữa.
Nói cách khác, bây giờ nàng đang sở hữu hệ thống không gian điều trị trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172226/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.