Chương trước
Chương sau
Trên đường đi đến, các nông phu đều ngừng tay liên tục hô lớn thiếu gia, chủ mẫu. Phó Thư Bảo da mặt dày, không quan tâm xưng hô thế nào, nhưng hai tiểu nữ nhân bên cạnh cảm thấy xấu hổ và lúng túng. Trước đây, chỉ có mấy gia nô gọi là các nàng là chủ mẫu mà thôi, bây giờ các nàng vẫn chưa chính thức thành hôn mà đã có nhiều người gọi như vậy, các nàng làm sao có thể chịu nổi?

Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã đâu biết, bốn nữ bộc Đông Mai đã dặn dò mỗi bách tính đăng ký tới làm việc, phải gọi Phó Thư Bảo là thiếu gia, gọi Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi là chủ mẫu, nếu không trừ mười ngày tiền công. Bởi vậy, trừ phi là người câm điếc, bằng không ai thấy các nàng cũng đều gọi một tiếng chủ mẫu.

Lưu Chuẩn đào giếng nước ngay tại trung tâm nông trường.

Đi đến nơi đó, chỉ thấy giếng nước rộng lớn đường kính ít nhất vượt trên năm thước lẳng lặng nằm trên mặt đất. Do Lưu Chuẩn đích thân động thủ đào giếng, lại có công nhân tài nghệ cao siêu giúp đỡ, tốc độ của hắn cực nhanh. Ngay khi Phó Thư Bảo bắt tay luyện chế máy bơm nước Lực Luyện Khí hắn mới động thủ đào giếng, sau khi luyện chế hoàn thành máy bơm nước Lực Luyện Khí, hắn cũng đào giếng hoàn tất.

Thấy ba người Phó Thư Bảo qua đây, Lưu Chuẩn vội vàng chạy tới nghênh đón, tươi cười nói từ xa:

- Thiếu gia, hai vị chủ mẫu tới thật đúng lúc, ta đã đào giếng hoàn tất, chỉ chờ máy bơm nước Lực Luyện Khí nữa mà thôi.

Ngay cả Lưu Chuẩn nghiêm túc cũng gọi như vậy, Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi lúc này càng không biết nói gì hơn.

- Máy bơm nước Lực Luyện Khí đã được mang tới, trước hết ta muốn xem qua giếng một chút.

Vừa đi đến trước miệng giếng, Phó Thư Bảo bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó:

- Được rồi, Lưu Chuẩn đại ca, ta giao cho ngươi chuẩn bị đường ống dẫn nước, ngươi chuẩn bị tốt rồi chứ?

- Ta đã chuẩn bị đầy đủ, tất cả xếp chồng trên mặt đất.

Lưu Chuẩn chỉ về phía mảnh đất trống bên cạnh giếng nước, chỉ thấy một đống ống trúc cỡ bằng nắm tay xếp chồng trên mặt đất. Mỗi ống trúc này căn bản đều dài hai thước, nếu như toàn bộ nối liền với nhau, độ dài khoảng chừng hai mươi thước.

Những ống trúc này chính là đường ống dẫn nước để máy bơm nước Lực Luyện Khí hút nước và phát ra dòng nước. Hắn muốn luyện chế đường ống dài như vậy không cần bàn cãi chính là chuyện tình đau đầu nhất, cho nên hắn giao công việc này cho Lưu Chuẩn. Lưu Chuẩn phân phó công việc xuống đại đôi công nhân cấp dưới của hắn, những công nhân này hăng hái làm việc trong mấy ngày làm ra những đường ống này.

Ống trúc tuy không chắc chắn bằng ống sắt, nhưng có ưu điểm rất rõ ràng, đó chính là không bị rỉ. Trải qua đại đội công nhân xử lý một chút đặc biệt, hai đầu những ống trúc này đều có lỗ nhỏ, một cái móc có thể gắn tất cả cùng một chỗ. Đồng thời ống trúc cũng có tính dẻo, thực sự rất bền.

- Không tồi, trước hết ta xem xét một chút.

Tất cả tài liệu đã được chuẩn bị thỏa đáng, Phó Thư Bảo có chút khẩn trương muốn thử nghiệm máy bơm nước Lực Luyện Khí.

Đứng trên miệng giếng nhìn xuống, phía dưới một mảnh đen kịt. Chẳng qua, tại vị trí chính giữa mơ hồ có thể nhìn thấy được phản quang nhàn nhạt. Nhìn kỹ, tia sáng trên bầu trời chiếu xuống mặt nước mới có thể tạo nên phản quang chiếu ngược trở lại như vậy.

- Thiếu gia phải cẩn thận một chút, giếng này sâu ít nhất trăm thước, nối thẳng tới sông Hoàng Hà, nước giếng tuy biểu hiện tĩnh lặng, nhưng cách đáy mấy thước chính là dòng chủ lưu sông Hoàng Hà chảy qua, dòng nước phi thường chảy xiết.

Lưu Chuẩn nhắc nhở nói.

- Ta tự có chừng mực, chút nữa ngươi sai người nối liền ống trúc thả xuống giếng.

Đứng trên miệng giếng thả người nhảy xuống, Phó Thư Bảo đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Phó Thư Bảo muốn đích thân xuống giếng dò xét, chính là muốn tìm kiếm nơi nào có thể lắp đặt đường ống dẫn nước.

Từ miệng giếng nhảy xuống, trong nháy liền rơi xuống độ sâu mấy chục thước. Phỏng chừng thời gian sắp rơi xuống đáy giếng Phó Thư Bảo mới vươn tay, liên tục oanh kích thành giếng. Dựa vào lực tác dụng, tốc độ rơi xuống của hắn nhất thời chậm lại. Sau vài lần oanh kích, hắn đã nhẹ nhàng rơi xuống đáy giếng. Lúc này hắn lại mạnh mẽ xuất chưởng đánh vào thành giếng, đưa tay nắm lấy khe đá, khiến thân thể cố định trên vách giếng. Vị trí này, hai chân hắn vừa vặn trạm tới mặt nước giếng yên tĩnh.

Quả thực đúng như lời Lưu Chuẩn nói, trên mặt nước giếng phi thường bình tĩnh, nhưng Phó Thư Bảo rõ ràng cảm thấy phía dưới mấy thước vẫn tồn tại dòng nước ầm ầm chảy qua, đó là dòng chủ lưu sông Hoàng Hà ngầm dưới lòng đất.

Ở dưới đáy giếng đảo mắt nhìn qua, Phó Thư Bảo rất nhanh xác định nơi lắp đặt ống dẫn nước. Không lâu sau, ống trúc nối liền từ trên miệng giếng thả xuống phía dưới.

Sau hồi lâu lắp đặt ống dẫn nước cố định Phó Thư Bảo liền bắt đầu leo lên phía trên. Hắn vẫn vận dụng lực lượng nguyên tố lực như trước, đưa tay nắm lấy khe đá, sau đó di chuyển tiến lên phía trên. Lực lượng nguyên tố lực trải qua tu luyện và nhiều lần vận dụng rõ ràng đã đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh, bởi vậy, động tác hắn leo lên trên còn nhanh nhẹn hơn linh vượn hoạt động trong rừng rậm.

Trở lại mặt đất, Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi lập tức xông tới.

- Bảo ca, tại sao không có nước bị hút lên?

Chi Ni Nhã hỏi.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Ta mới chỉ lắp đặt đường ống dẫn nước, máy bơm nước Lực Luyện Khí vẫn chưa lắp đặt.

- Chẳng phải máy bơm nước Lực Luyện Khí được lắp đặt trong nước sao?

Trên mặt Độc Âm Nhi toát lên vẻ kỳ quái nói.

- Ta không thể lặn xuống nước lắp đặt máy bơm nước, mà chỉ có thể lắp đặt trên mặt đất, cứ như vậy, sau đó khởi động máy bơm nước.

Phó Thư Bảo đơn giản giải thích một chút, lập tức lấy máy bơm nước Lực Luyện Khí ra.

Trên khuôn mặt mọi người hiện lên vẻ mê hoặc nhìn Phó Thư Bảo lấy ra chiếc máy bơm nước Lực Luyện Khí giống như quả trứng đặt bên cạnh miệng giếng, dùng một đầu đường ống dẫn nước nối liền với một đầu ống trên máy bơm nước Lực Luyện Khí. Nói chung, nhìn qua những động tác phi thường đơn giản này, nhưng trong mắt mọi người, đây là sự mờ mịt khó có thể phá giải.

Rất nhanh Phó Thư Bảo làm xong việc cần làm, tiếp đến tiến hành khởi động máy bơm nước Lực Luyện Khí.

Một chưởng nhẹ nhàng vỗ xuống vừa vặn đập vào viên Linh Thú Lực Đan thuộc tính thủy trên vỏ máy bơm nước Lực Luyện Khí. Lực lượng Nguyên Tố Lực rót vào, máy bơm nước Lực Luyện Khí đột nhiên phát ra âm thanh “o… o…”, ngay lập tức mặt đất rung động. Rõ ràng có thể thấy được dấu hiệu mở rộng và gồ lên rất nhỏ tại đường viền huyết sắc trên máy bơm lực luyện hí, đó chính là tác dụng của năng lượng vận hành.

- Ha ha...

Độc Âm Nhi đột nhiên nhìn có chút hả hê, cười cười nói:

- Không có nước đi ra, thất bại rồi!

Nếu như thấy Lực Luyện Khí Phó Thư Bảo luyện chế thất bại, đối với Độc Âm Nhi từ trước đến nay luôn luôn không chịu khuất phục Phó Thư Bảo mà nói, không cần bàn cãi đây chính là chuyện tình nàng sảng khoái nhất.

- Vậy sao?

Phó Thư Bảo cười cười.

Rầm! Một cột nước bạch sắc đột nhiên từ đầu ống trúc dẫn nước vọt ra, độ cao đạt tới hơn hai mươi thước! Chớp mắt nhìn lại, giống như mũi tên bạch sắc đột nhiên từ đầu ống trúc bắn ra!

- Ách!

Độc Âm Nhi vừa nãy còn đang cười lớn nhất thời sửng sờ gượng cười.

Cảm giác của mọi người không khác gì so với Độc Âm Nhi, ngoài ra trong lòng còn cảm thấy kinh hãi. Người ở đây, mặc dù không phải Luyện Lực Sĩ, nhưng vẫn có chút lý giải đối với Lực Luyện Khí, nhưng chưa ai từng trông thấy Lực Luyện Khí có thể lấy nước từ mạch nước ngầm sâu trăm thước bắn lên mặt đất?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.