Ngày thứ mười sáu, người Cự Tượng Thương Xã của Tư Ba Quốc và Lạp Mỗ Đức đã áp giải nô lệ đến Hậu Thổ Thành. Trước khi áp giải là một vạn sáutrăm người, nửa tháng sau áp giải đến Hậu Thổ Thành vẫn là một vạn sáutrăm người. Uy tín của Cự Tượng Thương Xã không phải giả, thực lực cũngrất rõ ràng. Nhưng về khoản thu phí thì bọn họ cũng đứng đầu. Một vạnsáu trăm nô lệ, tiền thuê năm vạn ngân tệ, chia đều ra thì mỗi nô lệtương ứng với năm ngân tệ. Khó trách mặc dù vương phi Ba Mễ Na đã đếntình trạng sơn cùng thuỷ tận rồi nhưng cũng không nghĩ đến việc bán nôlệ đến Hậu Thổ Thành để lấy tiền lời. Bởi vì mua bán như thế đúng là lỗvốn. Nếu không phải Phó Thư Bảo tự nguyện bỏ tiền ra thì nàng tuyệt đốisẽ không làm vậy.
Thật ra đừng nói là năm vạn ngân tệ, cho dù lànăm mươi vạn ngân tệ, đối với Phó Thư Bảo hiện tại mà nói thì đây cũngchỉ là một con số nhỏ mà thôi. Những thứ khác không tính, chỉ cần bánmột viên Linh Vẫn Thạch Hạch mà hắn đang cầm trong tay ra thôi thì tuyệt đối có thể bán với giá trên trời chứ đừng nói gì tới một xấp dày linhtài và các loại bí kíp khác.
Có một số người sợ người khác biếtmình có tiền, không dám mặc đẹp, không dám ăn ngon, có tiền cũng khôngthoải mái, giả vờ nghèo đến lúc chui vào trong quan tài. Nhưng Phó ThưBảo lại hoàn toàn ngược lại, hắn chỉ sợ người khác biết hắn không cótiền.
Về điểm này, vừa tới Hậu Thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doa-lac/2045036/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.