Chương trước
Chương sau
- Xin hỏi, Phó công tử của các ngươi có ở đây không?

- Không có ở đây!

- Không có? Ta chính là Nữ vương của Quy Vân Quốc, chẳng lẽ ngươi không có nói cho hắn biết ta là ai sao?

- Ngươi có ý tứ gì đây? Chủ công của chúng ta không có ở đây chính là không có ở đây, cho dù ngươi có là Nữ vương của Quy Vân Quốc gì đó cũng không ngoại lệ!

Ở bên ngoài doanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa, Hồ Tộc Hồ Giang Phong phụ trách thủ hộ doanh môn không chút thiện ý cự tuyệt lời thỉnh cầu gặp mặt Phó Thư Bảo của Băng Oánh. Ở bên cạnh Băng Oánh, Mạc Sầu cùng với Tứ Đại Trấn Quốc Tướng Quân toàn bộ đều có mặt. Còn có cả Mạc Khinh Vân đang không ngừng nhìn đông liếc tây cùng với hơn một trăm binh lính tinh nhuệ nữa. Nhưng mà một chút nhân mã này ở trong mắt của Phó Thư Bảo, điểm ấy thực lực cũng còn chưa đủ để hắn để mắt đến, không đến một bữa cơm liền hoàn toàn có thể tiêu diệt.

Thân là Nữ vương của một quốc gia, lại bị cự tuyệt ngoài cửa, hơn nữa đối phương lại còn có thái độ ác liệt như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Băng Oánh sớm đã tối sầm lại rồi. Nàng muốn phóng vọt vào bên trong doanh trại của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa, bắt lấy Phó Thư Bảo, nắm chặt lấy tiểu đệ đệ của hắn, sau đó hung hăng xoay chuyển mười bảy mười tám lần. Như vậy mà nói, cho dù là bánh quay chèo, cũng sẽ bị vặn đứt. Nhưng mà, đối mặt với hơn năm ngàn chiến sĩ tinh nhuệ, còn có những trang bị Luyện Lực Khí vô cùng hoàn mỹ kia nữa, nàng ta lại thủy chung không có dũng khí trở mặt.

- Hừ! Nếu như hắn không chịu xuất hiện, chúng ta liền ở trong này đợi hắn, ta xem hắn trốn được đến lúc nào?

Băng Oánh thở phì phì nói.

- Ngươi thích thì cứ việc chờ!

Hồ Giang Phong tức giận nói. Sau đó hắn lại phân phó nữ chiến sĩ Hồ Tộc:

- Các ngươi thủ ở nơi này, bất luận kẻ nào cũng không được cho phép tiếp cận doanh môn. Ta trở về một chút.

Hồ Giang Phong rời đi, hơn mười nàng nữ chiến sĩ liền lập tức đứng thành một hàng, dùng thân thể chặn lại tầm mắt của đám người Băng Oánh. Những nàng chiến sĩ Hồ Tộc này, mỗi một người đều có dáng người gợi cảm mê người, khuôn mặt xinh đẹp, hương vị mười phần phong tao. Các kiện áo giáp Luyện Lực Khí cùng với vũ khí Luyện Lực Khí trên người lại khiến cho các nàng có thêm một loại tư thế oai hùng hiên ngang của nữ chiến sĩ, phi thường mê người.

- Cái tên gia hỏa kia nhất định đi hồi báo cho Phó Thư Bảo rồi!

Băng Oánh thấp giọng nói.

Mạc Sầu nói:

- Chúng ta liền cứ thủ ở nơi này, ta xem hắn có thể trốn trong đó đến lúc nào? Hừ!

o0o

Hồ Giang Phong đi vào trong lều lớn, liền nhìn thấy Phó Thư Bảo đang nhàn nhã ngồi uống trà trong này. Cái mà hắn đang xem không phải là thơ ca, mà là bí kíp Luyện Lực sĩ từ Thời đại Khởi Nguyên mà Đan Thư Thần Thú đã từng phiên dịch qua, Bí kíp Luyện Nhân.

Đan Thư Thần Thú thì đang ở trên cái bàn sách trước mặt hắn, lười nhác nằm úp sấp ở đó, thỉnh thoảnh lại chỉ điểm cho hắn một chút chỗ không rõ ràng hoặc mơ hồ.

Hiện tại Phó Thư Bảo đã đạt được Bí kíp Luyện Nhân, nắm giữ trong tay kỹ thuật Lực Chi Phù Văn, còn có từ chỗ của Tư Thản Sâm mà tìm được Tạo Giáp Thuật Thái Cổ. Những thứ này cũng cần hắn đi học tập. Trải qua một đoạn thời gian thường xuyên vận dụng cùng học tập, hắn đã nắm giữ được rất nhiều thứ hữu dụng gì đó. Mặt khác hắn còn phát hiện ra, ba cái này kỳ thật có thể chỉnh hợp lại cùng một chỗ, hình thành nên một kỹ thuật Luyện Lực sĩ độc đáo mà hắn có khả năng nắm giữ. Có thể khẳng định chính là, đây chính là loại kỹ thuật Luyện Lực sĩ tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. Dùng hai chữ thần kỳ, còn xa cũng không thể nào hình dung nổi.

- Hồ Giang Phong, cái ả tiện nhân kia vẫn còn chưa chịu đi sao?

Cũng không có ngẩng đầu lên, nhưng mà Phó Thư Bảo cũng biết là Hồ Giang Phong đi vào.

- Thiếu gia, nàng nữ nhân kia vẫn không muốn rời đi. Còn nói là sẽ ở lại bên ngoài doanh môn, mãi cho đến khi nào người đi ra mới thôi. Xem ra nàng ta biết ngươi đang ở trong này.

Hồ Giang Phong nói.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Vậy thì cứ để cho nàng chờ đi! Mặt khác, ngươi đem Đan Thư Thần Thú ra ngoài đó đi, để hắn vẽ lại gương mặt của tất cả mọi người ngoài đó về đây cho ta!

- Vẽ bọn họ lại làm gì?

Hồ Giang Phong cũng không hiểu dụng ý của Phó Thư Bảo.

- Cái này ngươi không cần phải biết!

Phó Thư Bảo nói:

- Đan Thư Thần Thú, ngươi nhớ kỹ, là vẽ hình ảnh của mỗi một người một, mỗi người cũng không được bỏ sót. Mặt khác, tận lực che giấu chính mình, không để người ta phát hiện.

Đan Thư Thần Thú nói:

- Ba ba cứ việc yên tâm! Ta biết ba ba nghĩ muốn làm gì! Ngươi chính là muốn tìm Thánh An Na phải không?

Phó Thư Bảo mỉm cười gật đầu.

Hồ Giang Phong mang theo Đan Thư Thần Thú ly khai khỏi lều lớn. Tâm tình của Phó Thư Bảo lại một lần nữa tập trung lên kỹ thuật Luyện Lực sĩ, bộ dáng chuyên chú vô cùng.

- Tạo Giáp Thuật Thái Cổ ta đã hiểu biết cùng với nắm giữ đến trình độ nhất định. Lực Chi Phù Văn cũng đã có thể vận dụng thành thục. Hiện tại phần còn yếu nhất chính là Luyện nhân. Từ Bí kíp Luyện nhân mà xét, thì Luyện nhân chia ra làm hai bộ phận, chính là luyện chế người khác cùng với luyện chế chính mình. Trong đó luyện chế chính mình mới là phần cao thâm nhất. Nếu như ta muốn học tập cùng với nắm giữ cái kỹ thuật này, ta cần phải bắt đầu từ luyện chế người khác trước. Sau khi tích lũy được đầy đủ mới có thể luyện chế chính mình. Nhưng mà, tìm ai để làm thân thể thực nghiệm bây giờ? Ai sẽ để cho ta luyện chế đây?

Nhìn thấy bí pháp trên Bí kíp Luyện Nhân, trong lòng Phó Thư Bảo không ngừng suy tư.

Không hề nghi ngờ, cơ thể con người không thể so sánh với nham thạch cùng kim loại, là thân thể huyết nhục, cấu tạo tương đối phức tạp, hơi có chút vô ý sẽ bị luyện chế đến mức tàn phế hoặc tử vong. Cho nên mặc dù là luyện chế người khác cũng là một chuyện tình tương đối nguy hiểm. Phó Thư Bảo sẽ không lấy người bên cạnh mình để đi tiến hành loại thí nghiệm này. Cho dù là Tiểu Thanh đã trở thành Luyện nô, hắn cũng không muốn.

Muốn tìm ra được thân thể thí nghiệm thích hợp, khẳng định là phải tìm từ trong trận doanh của đối thủ.

Trong lúc suy tư nghiền ngẫm, Đan Thư Thần Thú đã quay trở lại, vừa về tới bên trong lều lớn. Lần này đây Hồ Giang Phong cũng không có về theo.

- Ba ba, ta đã vẽ lại tất cả những hình ảnh của những người ngoài đó!

Đan Thư Thần Thú bay lên trên bàn học, mở cái miệng rộng, phốc một tiếng, từ trong phun ra một tờ giấy lớn.

Phó Thư Bảo đem tờ giấy kia mở rộng ra, người bên trên đó thể hiện rất rõ nét, không khác chút nào. Kỹ thuật họa hình của Đan Thư Thần Thú hoàn toàn có thể so sánh với kỹ thuật chụp ảnh của cái thế giới nguyên bản kia.

Bên trên tờ giấy vẽ tổng cộng hơn một trăm người. Băng Oánh cùng với Mạc Sầu, Mạc Khinh Vân và Tứ Đại Trấn Quốc Tướng Quân cũng đều là người quen cũ, gương mặt quen thuộc không cần phải nói đến. Phó Thư Bảo liếc mắt đảo qua, sau đó lại đem tầm mắt tập trung lên trên người đám chiến sĩ Quy Vân Quốc hộ tống mà đến kia, nhất nhất xem xét.

Các chiến sĩ của Quy Vân Quốc cũng đều là đệ tử của Quy Vân Tông cũ, có một vài người Phó Thư Bảo vẫn còn nhớ mặt, nhưng tuyệt đại đa số đều rất lạ lẫm. Muốn từ trong một trăm người này tìm ra một mục tiêu lạ lẫm, sự khó khăn kia quả thật rất lớn. Chẳng qua, hắn đã có biện pháp của mình. Đó chính là phương pháp loại suy.

Đầu tiên, Thánh An Na là nữ nhân, hơn nữa từ thanh âm mà suy đoán, thì độ tuổi của nàng cũng không vượt quá hai mươi. Như vậy, nam chiến sĩ có thể bỏ qua, trong một trăm chiến sĩ, cũng chỉ có khoảng ba mươi nữ chiến sĩ mà thôi!

Sau đó đem những nữ chiến sĩ đã từng gặp mặt, có ấn tượng mà loại bỏ, cái này lại loại bỏ thêm gần hai mươi người nữa. Những người còn lại, chỉ có mười người mà thôi.

Sau đó loại trừ những người đã vượt qua hai mươi tuổi, lúc này mục tiêu của Phó Thư Bảo cũng chỉ còn lại có ba người!

- Ba ba, ngươi có thể tìm ra ai là Thánh An Na hay không?

Đan Thư Thần Thú có chút nóng vội hỏi.

Ánh mắt của Phó Thư Bảo tập trung lên trên người một nữ chiến sĩ, khóe miệng hắn cũng nhếch lên một tia tiếu ý, nói:

- Là nàng ta!

Tay hắn chỉ lên trên người nữ chiến sĩ kia.

Đan Thư Thần Thú hồ nghi nói:

- Lúc ấy Hồ Giang Phong mang theo ta đi một vòng xung quanh bọn họ, ta cũng không thể phát hiện ra ai là Thánh An Na, ba ba làm sao có thể phát hiện ra được? Hơn nữa, ngươi làm sao có thể khẳng định chính là nàng?

Phó Thư Bảo cười nói:

- Nữ chiến sĩ này ở mặt ngoài cùng với các nữ chiến sĩ khác không có gì khác nhau, nhưng mà ngươi có phát hiện hay không, trên đầu của nàng cũng không chỉ có mang theo chiến khôi, mà còn mang thêm một tầng khăn vấn đầu nữa, mà các nữ chiến sĩ khác không có. Nàng làm như vậy, đơn giản là muốn che giấu màu sắc mái tóc của mình. Cũng chính là bởi vì cái khăn che đầu này, đã làm bại lộ thân phận của nàng. Ngươi có nhìn thấy không, nàng luôn cúi đầu xuống, không có nhìn về phía ngươi cùng với Hồ Giang Phong, mà những người khác thì đều nhìn về phía này, hiển nhiên là nàng muốn che giấu cái gì đó. Cuối cùng, tuy rằng nàng che giấu rất tốt, nhưng mà ngươi có phát hiện hay không, ánh mắt nàng tại cái góc độ này có một tia phản quang, là màu xanh lam! Mà đám người của Quy Vân Tông đều là người của Tú Quốc cả, ánh mắt cũng giống như ta vậy, đều là màu đen. Đôi mắt của nữ chiến sĩ này lại màu lam, rõ ràng là người của Đại lục Tây châu!

- Oa, ba ba ngươi thật sự là thần a!

Đan Thư Thần Thú tán thưởng một tiếng:

- Đã biết Thánh An Na là ai, như vậy chúng ta có thể đối phó với nàng rồi!

Thần sắc Phó Thư Bảo tại thời điểm này chợt ngưng trọng lên:

- Ngươi sai lầm rồi! Thực lực hiện tại của chúng ta, còn không đủ để chống lại nàng. Hơn nữa, nàng so với Mặc Lan Lý Sự hẳn còn cường đại hơn nhiều.

- Cái gì? Điều này sao có thể?

Đan Thư Thần Thú kinh ngạc nói.

Phó Thư Bảo cười khổ nói:

- Bởi vì nữ nhân này, kỳ thật ta đã từng gặp qua nàng rồi! Nàng ta chính là nữ nhân bên trong cái ao màu đen, ở bên trong Thần Miếu của Thiên Không Nữ Thần trên Thánh Thập Tự Sơn kia. Thời điểm đó, nàng ta đang trong trạng thái ngủ say, độ tuổi nhìn qua thì lớn hơn một chút. Nhưng hiện tại sau khi sống lại, tuổi tác của nàng nhỏ hơn một chút, dung mạo cũng có chút biến hóa nhỏ, nhưng mà, ta khẳng định chính là nàng!

Lúc trước, Phó Thư Bảo cho rằng nữ nhân ngủ say bên trong cái ao màu đen kia chính là Thiên Không Nữ Thần, lại không nghĩ tới, nàng ta chỉ là một Hy sinh giả mà thôi. Bởi vậy suy đoán, vị trí Hy sinh giả này đã được tuyển chọn sớm từ trước, hơn nữa đã tu luyện đến cảnh giới cực kỳ khủng bố. Sở dĩ nàng ngủ say, chính là đang chờ đợi thời cơ. Một khi nàng thức tỉnh, Tứ Đại Chiến sĩ Thạch Tượng, cũng sẽ thức tỉnh theo. Bốn cái Chiến sĩ Thạch Tượng ẩn chứa sinh mệnh từ vũ trụ kia, mỗi người đều có thực lực tương đương Diệt Luân Lý Sự vậy. Thực lực như vậy, không thể nói là không khủng bố. Cùng nàng ta so đấu, lưỡng bại câu thương đã là kết cuộc tốt nhất rồi, còn kết quả tệ nhất chính là hoàn toàn bị xử lý luôn!

- Ba ba, nhiều thế lực như vậy cũng muốn đánh chủ ý trên người ngươi, muốn lợi dụng ngươi, mà những thế lực này, một khi lợi dụng ngươi xong, khẳng định sẽ giết chết ngươi, tình cảnh của ngươi hiện tại đã phi thường nguy hiểm, cần phải làm sao bây giờ?

Đối với chuyện tình của Thiên Không Nữ Thần, Đan Thư Thần Thú cũng đều biết rõ, một ít tình huống chính là do hắn nói lại cho Phó Thư Bảo biết, mà cũng chính bởi vì sự hiểu biết này, nên sự lo lắng của hắn cũng càng nhiều hơn.

Phó Thư Bảo trầm tư một lát rồi mới nói:

- Các nàng đều muốn chiêu nạp ta, lợi dụng ta, sau đó rồi lại giở trò qua sông rút cầu, đều xem ta là kẻ ngốc hay sao? Được rồi! Hiện tại lão tử ai ta cũng không phản ứng, ai ta cũng không gia nhập, liền để cho mấy đám nhân mã bọn họ tự tranh đấu nhau đi. Chúng ta cứ việc đi đến Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành. Ở nơi đó chờ đợi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện đi!

- Làm như vậy, chẳng phải là liền lập tức cùng Mặc Lan Lý Sự trở mặt hay sao?

Đan Thư Thần Thú hỏi.

- Hiện tại ta đã có trong tay mấy trăm Chiến sĩ Thạch Tượng rồi, ta còn sợ nàng gì nữa? Trở mặt thì trở mặt. Có giỏi thì nàng ta cứ việc tấn công chúng ta đi. Thời điểm đó, Thánh An Na cùng với đám người Diệt Luân Lý Sự cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ đâu. Cho nên, chỉ cần nàng ta vừa động thủ, thì ngày chết của nàng ta cũng đến rồi!

- Nhưng mà, vạn nhất Thánh An Na, Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự lựa chọn tọa sơn quan hổ đấu, nghĩ muốn chiếm tiện nghi thì sao?

- Ngươi quên rồi sao? Ta chính là người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, hơn nữa cũng là người để Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện. Ở Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, đó chính là thế giới mà Khởi Nguyên Chi Thụ nắm giữ trong tay. Mặc Lan Lý Sự ở cái địa phương đó muốn giết chết ta, cho dù ta có nguyện ý, thì Khởi Nguyên Chi Thụ cũng sẽ không nguyện ý a!

Khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy kỳ quái chính là, đã xảy ra nhiều chuyện tình như vậy rồi, Khởi Nguyên Chi Thụ thế nhưng cũng không có phản ứng gì quá lớn. Chỉ là lúc đó đưa hắn truyền tống vào trong Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, sau đó cũng không còn động tĩnh gì nữa. Dựa theo lẽ thường mà suy đoán, nó nên phải có hành động gì đó mới đúng, ví dụ như là áp dụng nhưng biện pháp gì đó để bảo hộ gã chân mệnh thiên tử là hắn này nọ.

- Đi Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, đám người Thánh An Na vẫn còn canh giữ bên ngoài doanh trại, chúng ta làm sao đi được?

Đan Thư Thần Thú hỏi.

Phó Thư Bảo lạnh nhạt cười:

- Để cho các nàng rời đi? Rất đơn giản!

Sự tình phát triển đến bây giờ, sự xuất hiện của Thánh An Na, không hề nghi ngờ chính là đi vào giai đoạn quyết đấu. Chẳng qua, Phó Thư Bảo hắn đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.