Chương trước
Chương sau
Bên trên cảng khẩu rộng lớn, dòng nước của dòng kênh ngầm không ngừng đánh lên bờ sông, phát ra thanh âm ào ạt. Những thanh âm như vậy làm cho người ta thoáng cảm giác được chút bất an. Đối với Băng Oánh mà nói, cái loại cảm giác bất an này căn bản lại không thể nào che giấu được. Đây là lần đầu tiên nàng đi vào Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, hết thảy những thứ trong này cũng đều khiến cho nàng cảm thấy rung động. Nàng ta mang theo Luyện Hoa Quyền Trượng đi tới gặp Phó Thư Bảo, vốn dĩ là ôm lòng muốn có thể vào được bên trong lực lượng hộ tráo, nhưng mà Phó Thư Bảo giảo hoạt tựa hồ như đoán được động cơ của nàng, cho nên không cho nàng đi vào, mà một phen đưa nàng lên trên bình thai của cảng khẩu.

Càng là như thế, trong lòng Băng Oánh lại càng trở nên phẫn nộ, càng không nghĩ muốn để cho Phó Thư Bảo dễ dàng nhận được chỗ tốt mà Thánh An Na cấp cho hắn. Tuy rằng cái này sẽ dẫn đến hiềm nghi cãi mệnh lệnh.

Nàng ta cũng chỉ nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, không nói lời nào cả.

Nàng ta muốn từ trên người gã nam nhân đã từng có quan hệ xác thịt với chính mình này tìm ra được một tia ưu điểm nào đó khiến cho nàng cảm thấy hài lòng. Nhưng mà đáng tiếc chính là, nàng ta thủy chung cũng không thể tìm được, vì thế nên phi thường thất vọng.

- Con mẹ nó, ngươi một phen đem ta gọi đến đây, liền chỉ vì để ngắm ta thôi sao, rồi lại không nói bất cứ lời nào cả?

Phó Thư Bảo tức giận nói. Hắn cũng nhìn về phía Băng Oánh, chẳng qua trọng điểm cũng chỉ nằm trên bộ ngực cùng cặp mông của nàng ta. Hai cái địa phương này, sau khi trải qua sự khai phá của hắn, tựa hồ đã phát triển lên không ít, càng ngày càng trở nên to lớn đẫy đà hơn.

- Thánh An Na bảo ta mang đến cho ngươi thứ này…

Rốt cuộc Băng Oánh cũng mở miệng nói chuyện.

Phó Thư Bảo nói:

- Là thứ gì?

- Vì cái gì ta phải nói cho ngươi?

Phó Thư Bảo nhất thời sững người, sau đó mắng lớn:

- Con mẹ ngươi a! Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một người đưa đồ mà thôi, kiêu ngạo cái lông chim gì chứ?

- Hừ! Thứ này nằm trong tay ta, hơn nữa còn phi thường quan trọng, ngươi tốt nhất nên chú ý một chút thái độ nói chuyện của ngươi! Tốt xấu gì thì ta cũng là Nữ vương của Quy Vân Quốc!

Phó Thư Bảo nhất thời buồn bực.

Nhìn thấy bộ dáng buồn bực của Phó Thư Bảo, trong lòng Băng Oánh nhất thời sảng khoái một trận. Chẳng qua cuối cùng nàng vẫn đem Luyện Hoa Quyền Trượng mà Thánh An Na giao cho nàng lấy từ bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới ra. Cái Luyện Lực Khí cổ xưa này vừa xuất hiện, bên trên bình thai của cảng khẩu tựa hồ như là đột nhiên xuất hiện một vị cường giả đỉnh phong vậy, phát ra khí tức phi thường cường đại, khí thế túc sát vô cùng. Linh năng ẩn chứa bên trong nó không cần nói cũng biết. Liền thậm chí khối Thiên Vũ Thạch mà Phó Thư Bảo hoàn nguyên đám Chiến sĩ Thạch Tượng lấy được kia cũng không mạnh bằng nó được.

- Đây là Luyện Hoa Quyền Trượng, thứ của Mặc Lan Lý Sự!

Phó Thư Bảo liếc mắt một cái liền nhận ra được. Lúc đó trong khi chiến đấu, hắn đã từng nhìn thấy tình cảnh Mặc Lan Lý Sự sử dụng Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với Luyện Hoa Thuẫn, lúc đó cũng khiến cho hắn giật mình một trận. Sau đó Mặc Lan Lý Sự bị Thánh An Na giết chết, thời điểm quét tước chiến trường thế nhưng lại cũng không tìm ra được hai món Luyện Lực Khí này, hẳn là đã bị Thánh An Na xem như chiến lợi phẩm cầm đi.

- Có muốn lấy nó không?

Băng Oánh cầm Luyện Hoa Quyền Trượng trong tay, quơ quơ mấy cái trước mặt của Phó Thư Bảo, khiêu khích Phó Thư Bảo. Động tác của nàng tựa hồ như một tỷ tỷ đang dụ dỗ đệ đệ mình, một phen quơ quơ cây kẹo ngọt ở địa phương mà đệ đệ mình không thể với tới được.

- Ta ngất a!

Phó Thư Bảo cực kỳ buồn cười nhưng lại nhịn được. Ở trong mắt hắn, động tác đó của Băng Oánh nhìn qua cực kỳ buồn cười, bởi vì hắn chỉ cần vươn tay ra một cái liền có thể cướp được ngay. Hơn nữa chỉ cần một cú đấm của hắn, thì cô nàng nữ nhân ngu xuẩn trước mặt này sẽ liền bị đánh văng ra khỏi bình thai ngay.

- Ta vẫn còn chưa có hoài thai đứa nhỏ a!

Băng Oánh đột nhiên cúi đầu, nói khẽ.

Cuối cùng Phó Thư Bảo cũng hiểu được, vì sao Băng Oánh lại làm ra động tác khôi hài như vậy. Trước kia thời điểm nàng ta áp bức chính mình phải làm ra loại sự tình này chính là bởi vì nắm trong tay tin tức tình báo về Thánh An Na, hiện tại, cái loại tin tức tình báo này đã không còn giá trị nữa, nàng ta đã không còn cái gì có thể áp chế hắn được nữa. Buồn cười chính là, nàng ta không ngờ lại lấy Luyện Hoa Quyền Trượng mà Thánh An Na nhờ nàng đưa cho hắn ra mà áp chế hắn. Cô nàng tài nữ cao ngạo thanh cao này, tất cả những thứ trong đầu của nàng toàn bộ đều là rơm rạ cả hay sao?

Thanh âm của Băng Oánh càng ngày càng thấp hơn:

- Ngươi cho ta… ta liền cho ngươi…

- Không ngờ ngươi lại dùng Luyện Hoa Quyền Trượng để mà đổi lấy cái chuyện tình kia?

Phó Thư Bảo nở nụ cười, rốt cuộc hắn cũng không thể nhịn được nữa.

Băng Oánh cũng không có trả lời, có chút ngượng ngùng xoay người rời đi, hướng về phía một gian thạch ốc bên cạnh bình thai mà đi đến. Đi được vài bước, nàng quay đầu lại, nhìn thấy Phó Thư Bảo vẫn chưa nhúc nhích, có chút phẫn nộ liếc mắt nhìn Phó Thư Bảo một cái, dùng Luyện Hoa Quyền Trượng ngoắc ngoắc Phó Thư Bảo.

- Cô nàng nữ nhân ngốc ngếch này, xem lão tử thu thập ngươi ra sao?

Phó Thư Bảo mỉm cười mắng một tiếng, sau đó chạy theo.

Thứ mà Băng Oánh dẫn dụ, kỳ thật chính là một đầu ác lang a!

o0o

Nóc của căn thạch ốc kia sớm đã bị dỡ sạch không còn gì cả. Ánh sáng của trụ năng lượng từ trên cao chiếu thẳng vào đây, khiến cho gian thạch ốc sáng như ban ngày. Các vách tường bốn phía được bảo tồn phi thường hoàn hảo, vừa đủ có thể che giấu tầm mắt của mọi người bên ngoài. Cho nên, cái địa phương này đối với việc yêu đương vụng trộm này nọ, chính là địa phương phi thường hoàn mỹ.

Bộ váy dài màu trắng thuần khiết chậm rãi rơi xuống mặt đất, Băng Oánh đem thân thể hoàn mỹ của chính mình triển lộ hoàn toàn trước mặt của Phó Thư Bảo. Làn da thịt mềm mại như sương tuyết, ẩn hàm mọng nước, phảng phất như quang mang sáng bóng trong suốt. Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp tuyệt trần, hàng lông mi thật dài, cùng cặp mắt đen lay láy sáng ngời. Băng Oánh nhìn thế nào cũng vẫn là băng thanh ngọc khiết như vậy, thanh cao mỹ lệ, hoàn toàn là bộ dáng một đại tài nữ tiêu chuẩn nhất.

Một cặp ngọc nữ phong cao vút dựng thẳng trước ngực, có bộ dáng nguy nga hùng vĩ vô cùng. Địa phương giữa cặp chân không có một sợi lông tơ, sạch sẽ trắng muốt như phấn ngọc, cực kỳ đáng yêu. Những cái này, chính là muốn biểu thị công khai với người trước mặt, nàng ta không chỉ là một đại tài nữ thanh cao, cao ngạo, mà còn là một nữ nhân vô cùng thành thục nữa.

Miệng lưỡi của Phó Thư Bảo có chút khô đắng. Không thể phủ nhận, cùng với Băng Oánh lên giường mấy lần rồi, tuy rằng cũng không phải là cam tâm tình nguyện, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy, hắn đối với thân thể của Băng Oánh thế nhưng cũng lại có thêm mấy phần cảm giác mê luyến. Hắn cười khổ một tiếng, nói:

- Băng Oánh, ngươi tội tình gì phải làm vậy? Ngươi không phải là loại người như vậy a! Bản chất của ngươi căn bản là khinh thường một nam nhân như ta, vì cái gì lại còn tự ủy khuất chính mình, dụ dỗ ta làm ra loại sự tình này chứ?

Băng Oánh khẽ sửng sốt một chút. Nàng ta không ngờ thời điểm này mà Phó Thư Bảo lại còn có thể nói ra được những lời nói khiến cho người ta có thể nảy sinh tâm linh xúc động như vậy.

Phó Thư Bảo nói:

- Mặc lại quần áo đi! Phó Thư Bảo ta tuy rằng rất háo sắc, nhưng mà không đến mức như là ngươi tưởng tượng vậy. Ngươi đưa Luyện Hoa Quyền Trượng cho ta đi! Ngươi dùng cái thứ này không áp chế được ta đâu! Nếu như khiến cho ta không cần nó nữa, như vậy ngươi sẽ không thể nào báo cáo kết quả công việc cho Thánh An Na được!

Một tầng thủy ý kỳ diệu khó hiểu xuất hiện trong cặp mắt đen láy của Băng Oánh:

- Ngươi cái tên nam nhân vô sỉ này, vì cái gì lúc trước ngươi không làm cho tâm linh người ta xúc động như vậy chứ?

- Cái gì?

Phó Thư Bảo có chút cảm giác kỳ quái.

Băng Oánh đột nhiên quỳ gối xuống giữa hai chân của Phó Thư Bảo, hai bàn tay tinh tế trơn mịn nhẹ nhàng cởi bó đai quần của Phó Thư Bảo.

Phó Thư Bảo kinh ngạc nói:

- Ngươi muốn làm gì vậy?

- Lần này đây, ta… tự nguyện a!

Băng Oánh nhất thời đem vật biểu tượng nam nhân của Phó Thư Bảo ngậm vào trong miệng, đem cảm giác ướt át cùng với khoái hoạt hoàn toàn cấp cho gã nam nhân trước mặt mình.

Nhìn thấy một vị Nữ vương lại quỳ gối trước mặt chính mình, làm ra cái loại sự tình như vậy, trong lòng Phó Thư Bảo xuất hiện một cảm giác thành tựu cực cao, còn có một tia cảm giác hoang đường nữa. Ngày hôm nay, đầu óc của Băng Oánh đã bị nước vào hay sao?

Cái lưỡi nhỏ nhắn như đinh hương khẽ chuyển động, có chút gian nan mà linh động. Cảm giác phức tạp mà hỗn loạn trong miệng khiến cho cặp màt Băng Oánh có chút khẽ nhăn lại, sau đó nhả ra, rồi lại tiếp tục ngậm lại.

- Vì cái gì ngươi lại muốn hoài thai đứa nhỏ của ta chứ?

- Ta không có năng lực chiến thắng được ngươi, chinh phục ngươi, nhưng mà Quy Vân Quốc chúng ta lại cần tìm được ưu đãi từ trên người của ngươi, cho nên chỉ có cách là ta phải hoài thai đứa nhỏ của ngươi, chúng ta mới có thể tìm được ưu đãi từ trên người ngươi! Mặt khác, chỉ cần ta mang thai đứa nhỏ của ngươi, ta liền có thể cùng ngươi đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền…

Băng Oánh sau khi nói xong lại cúi đầu xuống tiếp tục.

Thời gian kế tiếp, bên trong gian thạch ốc tràn ngập cảnh xuân tràn lan. Nam nhân cùng nữ nhân quấn bện cùng một chỗ, cùng quấn quanh xâm nhập lẫn nhau, mang đến thanh âm thở dốc nặng nề cùng với một ít tiếng rên rỉ mơ hồ.

o0o

Khoảng nửa ngày sau, Băng Oánh mới nhặt bộ váy dài trên mặt đất, chậm rãi mặc lên trên người mình. Toàn bộ quá trình này nàng làm một cách chậm rãi mà trang nhã, nồng đậm khí chất của đại tài nữ. Bộ dáng như vậy, hương vị thong dong bình thản như vậy, phảng phất như không phải mới trải qua một hồi chiến đấu mệt mỏi, mà là vừa mới ở trong một thủy đàm trong sơn cốc tắm rửa thoải mái vậy.

Đối với Phó Thư Bảo mà nói, nhìn Băng Oánh mặc quần áo không thể nghi ngờ chính là một quá trình hưởng thụ. Trên người Băng Oánh tràn ngập khí chất đại tài nữ, thanh cao, cao ngạo, cùng với những nữ nhân bên người hắn không chút giống nhau. Hơn nữa, trên phương diện kia, nàng ta còn có một loại khẩu vị cùng với khí chất của nàng ta hoàn toàn bất đồng, mỗi lần cũng đều khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy sảng khoái không nói nên lời. Hiện tại xem ra, lâu lâu cùng với nàng ta làm một lần tình vụng trộm, kỳ thật cũng là một lần thay đổi khẩu vị không tệ a!

- Hiện tại có thể cho ngươi!

Lúc này Băng Oánh mới đem Luyện Hoa Quyền Trượng giao cho Phó Thư Bảo.

Vừa cầm vào tay, cảm giác nặng trịch liền truyền đến. Phó Thư Bảo đại khái phán đoán một chút. Cây quyền trượng này chiều dài khoảng chừng ba thước, sức nặng lại ít nhất trên ngàn cân! Khó trách vừa rồi thời điểm Băng Oánh cầm nó trong tay làm ra động tác câu dẫn mình lại có bộ dáng hết sức cố gắng.

Từ trên thân của Luyện Hoa Quyền Trượng, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy những đường văn lộ màu đỏ sẫm. Bất luận là loại Luyện Lực Khí nào, bên trên cũng đều có thông đạo văn lộ. Cho dù có là thứ do Luyện Hoa Nữ Thần luyện chế cũng không ngoại lệ. Nhìn kỹ một chút, hắn thế nhưng lại mơ hồ cảm thấy, Luyện Hoa Quyền Trượng cũng có một chút thành phần Thiên Vũ Thạch. Chẳng qua, thứ mà hắn muốn nhìn thấy nhất, Lực đan Linh thú, thế nhưng lại không thấy đâu.

Lực đan Linh thú chính là bộ phận trung tâm của Luyện Lực Khí. Phất chất của Lực đan Linh thú cũng trực tiếp quan hệ đến uy lực của Luyện Lực Khí. Một kiện Luyện Lực Khí quyền trượng do đích thân Luyện Hoa Nữ Thần luyện chế, nàng ta sẽ dùng Lực đan của loại Linh thú cấp bậc nào đây? Linh thú Linh Vương Cấp hiển nhiên là không đủ tư cách rồi. Còn cấp bậc Thần thú, tựa hồ cũng không giống a! Như vậy, đến tột cùng là Lực đan Linh thú phẩm cấp nào đây? Chẳng lẽ còn có loại Lực đan cao cấp hơn Lực đan của Thần thú nữa hay sao?

Không thể tưởng tượng nổi!

Có rất nhiều bí mật cần phải trải qua thăm dò cùng với nghiên cứu cẩn thận mới có thể tìm được đáp án.

- Ngươi nhắn lại vài lời cho Thánh An Na đi! Đây là ưu đãi mà nàng ta đưa cho ngươi, điều kiện là ngươi phải cùng nàng ta hợp tác! Ta chỉ là người mang Luyện Hoa Quyền Trượng tới mà thôi, cũng phải có vài lời chuyển về cho nàng ta!

Băng Oánh chỉnh sửa quần áo lại một chút, vẻ mặt phi thường thản nhiên.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Ngươi trở về nói với nàng ta, một phen đem luôn Luyện Hoa Thuẫn đem đến đây cho ta! Có quyền trượng mà không có thuẫn thì sao được?

Băng Oánh có chút khó xử nói:

- Nếu như nàng ta không đáp ứng thì sao?

Phó Thư Bảo cười nói:

- Yên tâm đi! Nàng ta tuyệt đối sẽ không có đạo lý gì mà không đáp ứng! Mặt khác, lần sau cũng phải là do ngươi mang tới, ngươi hiểu chứ?

Khuôn mặt Băng Oánh nhất thời đỏ ửng lên, không dám nhìn thẳng ánh mắt của Phó Thư Bảo, chỉ khẽ gật đầu một cái.

- Ngươi trở về đi! Ngươi cứ nói cho Thánh An Na biết, ta đã đáp ứng một nửa rồi, một phen đem Luyện Hoa Thuẫn đến đây cho ta, ta liền đáp ứng toàn bộ! Những điều kiện cụ thể, đến lúc đó sẽ bàn sau!

- Được rồi! Ta về đây!

Băng Oánh xoay người bước đi, được hai bước đột nhiên quay người trở lại, nói:

- Cùng Thánh An Na hợp tác… ngươi cần phải cẩn thận một chút! Nàng ta chẳng qua chỉ là muốn lợi dụng ngươi mà thôi!

Trái tim Phó Thư Bảo khẽ nhảy lên một cái. Cái này tựa hồ là lần đầu tiên Băng Oánh quan tâm đến hắn.

- Chẳng phải các ngươi cũng bị nàng ta lợi dụng sao?

Băng Oánh khẽ hít sâu một hơi, nói:

- Tình huống của chúng ta bất đồng! Chúng ta chẳng qua đều là một vài kẻ chạy chân làm việc mà thôi! Chỉ cần là Quy Vân Quốc sẽ có một ngày phát triển trở thành một đại cường quốc ngạo thị thế gian, như vậy ta cũng chỉ đành làm một Nữ vương bù nhìn dưới tay nàng ta mà thôi.

Phó Thư Bảo cười khổ một tiếng. Quyền lợi cùng với dã tâm chính là có quan hệ trực tiếp a. Quyền lợi làm cho người ta điên cuồng, mà dã tâm cũng có thể làm cho người ta điên cuồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.