Chương trước
Chương sau
Sau hai lần công kích thăm dò, Phó Thư Bảo đã hiểu được thực lực của Luyện Vũ Thiên Tôn, càng có sự hiểu biết sâu sắc hơn đối với thực lực của đối phương. Hắn đạt được một kết luận mới, tu vi lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn rõ ràng là cường đại hơn so với hắn rất nhiều!

Điều này cũng không có gì kỳ quái. Luyện Vũ Thiên Tôn là một Lực sĩ Thần cấp hơn cả vạn năm nay rồi, thời gian tu luyện hơn xa hắn, chẳng qua do hắn có được ưu thế là Thời Gian Ấn, mới miễn cưỡng có thể chiến đấu ngang tay với Luyện Vũ Thiên Tôn. Cũng chính là nói, quyết đấu giữa hắn cùng với Luyện Vũ Thiên Tôn, cho dù có đánh ba ngày ba đêm cũng không thể phân ra thắng bại. Đây chính là chuyện mà hắn không muốn gặp nhất, bởi vì hắn vốn dĩ không có thời gian dư thừa.

Đồng dạng sau hai lần công kích thăm dò, Luyện Vũ Thiên Tôn cũng đạt được kết luận đồng dạng. Hắn không động thủ, cũng chính là do nguyên nhân đồng dạng. Bởi vì hắn biết cho dù chính mình có đánh với Phó Thư Bảo suốt ba ngày ba đêm cũng sẽ không phân ra thắng bại. Chiến cuộc trước mắt, đối với hắn mà nói, hắn so với Phó Thư Bảo càng sốt ruột hơn rất nhiều, bởi vì hắn càng thiếu thời gian hơn nhiều. Mỗi khi hắn trì hoãn một chút, quân đoàn của hắn trên mặt đất sẽ lại càng suy yếu hơn rất nhiều, loại tổn thất này, hắn căn bản là không thể thừa nhận nổi.

Nhưng mà, càng thêm lo lắng, hai bên cũng càng bình tĩnh hơn, càng cật lực khống chế chính mình, không để cho đối phương có cơ hội nhân sơ hở mà phản kích. Đồng thời, bọn họ cũng đều cố gắng gia tăng thêm uy thế của chính mình, tạo áp lực cho đối phương, ý đồ đánh vỡ sự cân bằng khí thế của đối phương, lộ ra sơ hở, sau đó xuất ra công kích lôi đình.

Cứ như vậy, hai người cứ khẩn trương mà giằng co với nhau. Một lúc lâu sau, Phó Thư Bảo đột nhiên khẽ nâng Thời Gian Nhận trong tay mình lên một chút. Luyện Vũ Thiên Tôn nhất thời khẩn trương, cũng nâng Hắc Ám Quyền Trượng trong tay mình lên một chút, thủy chung vẫn duy trì tư thế phòng ngự và phản kích cùng tồn tại.

Phó Thư Bảo nói:

- Luyện Vũ Thiên Tôn, ngươi xem như cũng là một đại nhân vật, ngươi xem, ngươi thống lĩnh ba trăm vạn đại quân tấn công ta, bị ta một phen đánh cho thật thảm! Với lại, ngươi cũng không nên quá mức nhát gan như vậy chứ? Ta chỉ mới cử động một chút, ngươi đã khẩn trương như vậy rồi!

Luyện Vũ Thiên Tôn hừ lạnh, nói:

- Ngươi đừng hòng dùng loại thủ đoạn hạ cấp này mà chọc giận ta! Nói cho ngươi biết, nghĩ muốn khiến ta lộ ra sơ hở mà công kích ta, đừng có nằm mơ nữa!

- Vậy ngươi dùng thủ đoạn hạ cấp mà chọc giận ta đi! Ta cam đoan sẽ lộ ra sơ hở, để cho ngươi công kích!

- Ngươi…

Trước là một câu châm chọc, đáp lại cũng là một câu châm chọc. Luyện Vũ Thiên Tôn bị chọc tức đến độ xúc động muốn hộc máu. Nhưng mà đây cũng chỉ là một loại cảm thụ mà thôi. Đối với trạng thái giằng co này, hắn thủy chung vẫn luôn khống chế thể xác và tinh thần ở trạng thái phòng ngự cùng chiến đấu tốt nhất.

- Vậy thì đánh đi!

Thanh âm còn chưa dứt, Phó Thư Bảo đột nhiên bổ mạnh một đao về phía Luyện Vũ Thiên Tôn. Thời Gian Nhận màu hoàng kim trong tay hắn chém ra, mỗi một đao đều có tác dụng sửa chữa cùng với tiến hóa, lại có uy lực phá hủy hết thảy mọi thứ!

Phó Thư Bảo đột nhiên chém ra, Luyện Vũ Thiên Tôn liền vội vàng lui về phía sau hơn trăm thước mà né tránh.

- Nếu như có gan, thì theo ta lên đây chiến đấu đi!

Luyện Vũ Thiên Tôn né tránh một đao bất ngờ của Phó Thư Bảo, sau đó đột nhiên bay vút lên trên thiên không. Trong chớp mắt, hắn đã tiến nhập vào trong tầng mây đen dày đặc trên trời.

- Lên thì lên! Ngươi tưởng là ta sợ ngươi sao?

Phó Thư Bảo mang theo Kim Liên Thuẫn cùng với Thời Gian Nhận bay vọt lên trên.

- Tiểu tử hỗn đản! Một cái bẫy đơn giản như vậy mà ngươi cũng chẳng nhìn ra được sao? Không ngờ lại ngốc đến mức chạy theo đối phương vào trong hắc vụ chiến đấu!

Thủy Vô Thường nhìn thấy một màn này, gấp gáp đến mức chửi loạn lên.

- Ngươi vẫn là nghĩ làm thế nào bảo toàn được tính mạng của chính mình đi!

Hắc Ma Nguyệt đột nhiên đánh mạnh một quyền về phía Thủy Vô Thường. Nắm tay của nàng ở bên trong hư không ngưng luyện ra một cự quyền cự đại bằng hắc vụ, mang theo thanh âm gào thét phóng vọt tới. Chẳng qua, ngay trước khi cự quyền đánh xuống, Thủy Vô Thường đã mang theo hai nàng con dâu của hắn chạy trốn ra thật xa rồi.

o0o

Vừa chui vào trong hắc vụ, trước mắt liền là một mảnh hắc ám, Phó Thư Bảo căn bản không nhìn thấy thứ gì cả. Lực trường lực lượng bên trong hắc vụ đột nhiên trở nên cường đại hơn mấy lần, hơn nữa cũng không phải chỉ có một cái, mà là năm cái! Hiển nhiên, Luyện Vũ Thiên Tôn đã sớm ở bên trong hắc vụ lưu lại mai phục. Hắn đem Phó Thư Bảo dụ dỗ vào trong này, chặt đứt đường lui của Phó Thư Bảo, khiến cho hắn không thể tìm được nguồn trợ giúp nào nữa.

Kim Liên Thuẫn trong tay trái nhẹ nhàng đẩy ra, hắc vụ trước mắt nhất thời tiêu tán đi, lộ ra một mảnh không gian lớn không có hắc vụ. Tầm mắt của hắn liền nhìn thấy được bốn gã quái vật nửa người nửa thú. Thân thể bọn chúng cao gấp ba lần người bình thường, làn da tối đen như mực, tràn đầy lân giáp màu đen tuyền.

Một kẻ là thân sư tử mặt người, một kẻ là thân ngựa mình người, một kẻ là dưới rắn trên người, một kẻ là thân gấu đầu người! Bốn con quái vật nửa người nửa thú này vừa xuất hiện, liền hoàn toàn bao vây Phó Thư Bảo vào chính giữa!

Lúc này Luyện Vũ Thiên Tôn mới chậm rãi hiện thân, khóe miệng của hắn hiện lên một tia cười khinh miệt:

- Mới vừa lúc nãy, ta còn sợ hãi than thở đối với nghệ thuật chỉ huy của ngươi, không nghĩ tới chỉ mới trong nháy mắt ngươi đã liền từ một kẻ thông minh tuyệt đỉnh biến thành vô cùng ngu xuẩn. Thậm chí ngay cả tên gia hỏa ngu xuất Thủy Vô Thường cũng nhìn ra đây là một cái bẫy, ngươi như thế nào lại cố đuổi theo ta chứ?

Phó Thư Bảo cười nhạt, nói:

- Ngươi từng nhìn thấy qua trên thế giới này có người nào mà trí thông minh biến hóa lớn như vậy chưa?

Luyện Vũ Thiên Tôn thoáng sửng sốt, nói:

- Ngươi có ý gì?

Phó Thư Bảo nói:

- Vừa rồi ở trên chiến trường, nếu như ngươi có nguy hiểm, người của ngươi khẳng định sẽ lập tức tới trợ giúp ngươi! Đó chính là ba gã Lực sĩ Thần cấp Hắc Ám hệ a! Ta cũng không muốn đám các ngươi liên thủ lại đối phó với ta! Mà nếu ở trên chiến trường kia mà lâm vào hoàn cảnh xấu, người của ta lại không có năng lực mà trợ giúp ta! Cho nên, rời khỏi nơi đó, ở trong này tiến hành trận chiến đấu cuối cùng của chúng ta chẳng phải là rất thích hợp sao?

- Ngươi chỉ có một mình, ta lại có bốn gã Luyện nô, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống sót rời khỏi nơi sao? Phải biết rằng, bọn họ chính là đám Bán Thú Nhân Hắc Ám hệ mà dạo gần đây ta mới luyện chế ra, tu vi lực lượng chính là tương đương với Lực sĩ Bán Thần cấp a!

Vẻ mặt Luyện Vũ Thiên Tôn vô cùng đắc ý nói.

Phó Thư Bảo nói:

- Ngươi cả đời thông minh, nhất thời hồ đồ! Chẳng lẽ ngươi đã quên, bên người của ta luôn luôn có sáu mươi gã Luyện nô cấp bậc Bán Thần cấp hay sao? Chuyện tình quan trọng như vậy, ngươi như thế nào lại quên nó đây? Ngươi vẫn còn lưu lại hậu thủ, ta cũng biết lưu lại hậu thủ vậy! Ở nơi này, người không thể chạy đi cũng không phải là ta, mà là ngươi a! Giác ngộ đi, Luyện Vũ Thiên Tôn!

Ở sâu bên trong hắc vụ đột nhiên truyền đến thanh âm rít gào, đó là thanh âm thân thể ma sát với không khí cực nhanh mà sản sinh ra. Nghe được những thanh âm đó, đầu vai của Luyện Vũ Thiên Tôn có chút rung lên. Hắn quả thật đã quên mất một chi lực lượng quan trọng như thế rồi, thế nên vừa rồi vẫn còn đang mừng thầm rằng Phó Thư Bảo đã rơi vào trong bẫy của chính mình, lại không nghĩ tới, trước khi hắn có ý tưởng tính kế Phó Thư Bảo, Phó Thư Bảo đã sớm tính kế hắn rồi!

Hắn cũng chỉ có bốn thị vệ Luyện nô Bán Thần cấp, nhưng Phó Thư Bảo lại có đến bốn mươi thị vệ! Tràng chiến đấu này ai thắng ai bại, còn cần phải suy nghĩ nữa hay sao?

Vèo vèo vèo!

Bốn phía nhất thời truyền ra từng thanh âm ma sát rít gào. Cả bốn phía cũng đều lao ra hơn mười cái thân ảnh to lớn cự đại. Mỗi một phương hướng có bốn, năm gã thị vệ Luyện nô, cứ hai ba người thì kềm chế mỗi một tên Luyện nô của Luyện Vũ Thiên Tôn, còn gần năm mươi thị vệ Luyện nô còn lại thì trong nháy mắt vây quanh Luyện Vũ Thiên Tôn.

- Lực trường lực lượng, Cấm Cố Chi Tỏa!

Hỏa nô rống lớn một tiếng, trận pháp Cấm Cố Chi Tỏa sớm đã tập luyện từ trước đồng thời phát động công kích, nhất thời đem năng lực hành động của Luyện Vũ Thiên Tôn hạn chế xuống chỉ còn một phần ba bình thường!

- Hắc Ám Đại Tôn, hủy diệt!

Dưới tình thế cấp bách, Luyện Vũ Thiên Tôn huy động Hắc Ám Quyền Trượng, tiến hành công kích về phía các thị vệ Luyện nô. Một đầu Hắc Ám Đại Phật nhất thời từ trên đỉnh đầu của hắn chui lên, một tay cầm liêm đao, một tay cầm đại chùy, chỉ trong phút chốc liền đem ít nhất năm thị vệ Luyện nô hoàn toàn oanh sát.

Nhưng mà, cũng đồng thời trong lúc đó, một đạo kim quang chói mắt đột nhiên từ trên cao đánh thẳng xuống, đầu Hắc Ám Đại Phật có mối liên hệ trực tiếp với Luyện Vũ Thiên Tôn liền bị chém thành hai nửa!

Thực lực của Phó Thư Bảo cùng với Luyện Vũ Thiên Tôn vốn dĩ không phân cao thấp, nhưng lúc này sáu mươi thị vệ Luyện nô lại dùng phương thức hy sinh đem hắn giam cầm lại, tuy rằng không phải là hoàn toàn giam cầm, nhưng cũng hạn chế thực lực của hắn xuống chỉ còn lại một phần ba mà thôi. Hơn nữa hắn dưới tình thế cấp bách mới tiến hành công kích đám thị vệ Luyện nô, nghĩ muốn xé vỡ lực trường lực lượng đang tiến hành giam cầm, lại cấp cho Phó Thư Bảo sáng tạo ra một cơ hội tuyệt hảo để giết chết hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.