Vừa vào tới đải sảnh, ánh mắt Vân Tâm Vũ đã dán chặt lên Hồng Y thiếu niên có gương mặt mị hoặc chúng sinh kia, sau đó chẳng thể rời mắt đi.
Ở Ly Phong quốc, Tứ hoàng tử Cung Vô Y là người vô cùng thần bí, nghe nói hằn bái một cường giả làm sư phụ, quanh năm không ở trong cung, mặc dù được xưng là mỹ nam đệ nhất Ly Phong quốc nhưng những người chân chính thấy mặt hắn rất ít, đây là lần đầu tiên Vân Tâm Vũ nhìn thấy Tứ hoàng tử.
Tuy sớm biết Tứ hoàng tử tuấn mỹ phi phàm nhưng thời điểm trông thấy hắn ả vẫn bị giật mình , trước đến giờ ả chưa gặp người nào tuấn mỹ yêu nghiệp đến mức đấy.
Thiếu niên ngồi ngay ngắn trên ghế, mái tóc dài đen bóng theo gió tung bay nhẹ, nhẹ nhàng chạm vào da thịt trắng mịn như ngọc, cảm nhận ánh mắt của Vân Tâm Vũ, lông mi cong vút không khỏi nhíu lại, bờ môi đỏ mọng mang theo vẻ trào phúng, ánh mắt quét tới làm toàn thân Vân Tâm Vũ cảm thấy lạnh lẽo.
“Ta không thích người khác dùng ánh mắt mê trai như vậy nhìn ta, không có lần sau!” Ánh mắt Cung Vô Y thu hồi âm lãnh, đôi lông mày mang theo cuồng mị bẩm sinh, làm cho Vân Tâm Vũ càng thêm mê muội.
Vân Lan nhướng mày, vội vươn tay kéo Vân Tâm Vũ, ôm quyền hướng tới hai người đang ngồi nói: “Tứ hoàng tử và Lục công chúc đại giá quang lâm, không biết có chuyện gì?”
Lời vừa dứt, thiếu nữ mặc cung trang hồng nhạt nhanh chóng đứng lên, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi/179122/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.