Edit: susublue
“Nương, rốt cuộc chúng ta cũng vào đến Phượng thành.” Bách Hợp hơi đạp gót sen, gương mặt tuyệt mỹ thuần khiết đầy ý cười, nàng nhẹ nhàng chạy bộ đến Xương Văn Đình ở phía sau, nhìn và nói: “Phượng thành này đầy quyền thế, chúng ta phải nịnh bợ phủ Thừa tướng thật tốt.”
Nhưng nàng tới nơi này còn có một nguyên nhân khác.
Hai năm trước nàng và phụ thân ngẫu nhiên đi ngang qua Phượng thành này, ở đây nàng bất ngờ gặp được một vị nam tử, tuy rằng nam tử đó không biết nàng nhưng nàng vĩnh viễn không quên được cảnh tượng hắn giết người.
Cường đại, yêu nghiệt, tuyệt đại phong hoa, mấy từ này đều không đủ để hình dung vị nam tử đó.
Dù cho nàng chỉ trốn sau cây nhìn trộm hắn nhưng chỉ liếc mắt một cái nàng lại vĩnh viễn không quên được, thế cho nên sau này nàng thường xuyên mơ thấy nam nhân kia, thậm chí mơ thấy cùng hắn ân ái triền miên, cho nên nàng mới thúc giục mẫu thân tới Phượng thành nương nhờ họ hàng, tất cả cũng là vì tìm kiếm tình nhân trong mộng của mình.
Mấy năm nay nàng nỗ lực khiến chính mình trông giống tiểu thư khuê các là vì muốn lưu lại ấn tượng tốt cho đối phương. Mà nàng tin tưởng nam nhân yêu nghiệt kia sớm muộn cũng sẽ thuộc về mình.
Trừ phi trên đời này còn có người ưu tú hơn nàng!
“Thật không biết phủ Thừa tướng giáo dục nữ nhi như thế nào.” Xương Văn Đình hừ lạnh một tiếng, khóe môi đầy ý khinh miệt: “Tiện nhân tên Vân Li kia thật đúng là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi/1566867/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.