Trong căn phòng thanh nhã truyền tới một mùi thuốc nhàn nhạt, Dạ Nhược Ly chậm rãi cởi quần áo, cất bước tiến về phía thùng gỗ, nhấc chân bước vào thùng nước xanh đen, theo cử động của nàng mặt nước tầng tầng rung động, làn khói mờ mịt che đi da thịt trắng như tuyết.
Nhưng cơ thể ấy lại có chút khuyết điểm là do trên người nàng có mấy vết sẹo mờ nhạt, đó là vết nhơ của nàng. Đầu ngón tay lành lạnh khẽ chạm vào vết sẹo, Dạ Nhược ly khẽ cười, với thực lực hiện giờ xoá mấy vết sẹo này rất dễ dàng nhưng nàng không làm vậy bởi vì những vết sẹo này sẽ không làm nàng quên sự việc tám năm trước(*) khi chịu sự sỉ nhục này.
(*) 8 năm trước chị ấy bị Vân Tâm Vũ đánh, ai còn nhớ không?
Vân gia! Vân Tâm Vũ! Ta để các ngươi tiêu dao một thời gian ngắn nữa, lúc đó ta sẽ cho các ngươi nếm thử cảm giác từ trên cao rớt xuống.
Đột nhiên, thần sắc Dạ Nhược Ly lạnh lẽo, lạnh giọng nói: “Là ai ở trên đó? Ra đây!”
“Ha ha, ba năm không gặp, thực lực của ngươi tăng lên rất nhiều, ngay cả khí tức của bổn vương cũng phát hiện được.”
Tiếp theo là một bóng dáng đỏ như lửa xinh đẹp từ trên xà nhà nhảy xuống.
Nam tử dung mạo cực kì tuấn mỹ, trường bào màu đỏ chót làm hắn càng giống yêu nghiệt, một đầu tóc đen như mực tuỳ ý rơi ở phía sau, bên hông đeo một thanh kiếm, tên yêu nghiệt này dường như rất thích màu đỏ nên ngay cả chuôi kiếm cũng buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi/1566651/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.