“Tứ ca, đây là vật gì?”
Lúc này trên đường phố phồn hoa nhộn nhịp của Hiên Viên thành Huyền Ưng cầm một cái trống có dây (cái trống nhỏ nhỏ có 2 sợi dây khi lắc qua lắc lại 2 sợi dây có gắn hạt đâp vào trống phát ra tiếng động- cái này hay có trong phim á) đưa lên tai lắc qua lắc lại, đôi mắt ngạc nhiên mở to, nghi hoặc nhìn cái trống cũng không ngừng động tác lại tựa hồ như chưa bao giờ thấy qua món đồ chơi nhỏ nhắn này, vẻ mặt hào hứng nói: “Đem thứ này về tặng lão đại, lão đại nhất định sẽ rất vui.”
Khoé mắt run rẩy, khuôn mặt đen xì của Huyền Báo hiển thị vẻ bắt đắc dĩ: “Đừng xem lão đại và ngươi đều có đầu óc như nhau, còn có vật này ở đâu ra?” Hắn nhớ rõ ràng hắn không hề cho tên ngốc này ngân lượng.
“Đương nhiên là lấy đến đây.” Huyền Ưng đem cái trống nhỏ cho vào ngực, nói đương nhiên không có chút cảm giác mình làm sai.
“Đồ đần, ta và ngươi đã nói qua bao nhiêu lần rồi, đừng có gây chuyện thị phi cho ta, nơi này không phải là nơi ngươi có thể tuỳ ý xằng bậy như ở rừng rậm Huyền thú!” Huyền Báo lấy tay che trán, thở dài ngao ngán, hai bên thái dương giật giật, hận không thể đè tên ngốc này xuống đánh một trận.
Huyền Báo chưa kịp động thủ, giọng nói từ phía sau lưng truyền tới: “Đứng lại, ăn trộm, đứng lại cho ta!”
Huyền Báo hà Huyền Ưng nhìn nhau, đáy lòng đồng thời tuôn ra một ý nghĩ – trốn! Trong chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi/1566635/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.