Lạc Vân Hi thấy nàng khó chịu, vội vàng nói: "Nương, ta với người vẫn hay nói giỡn!"
Sắc mặt của tam di nương không tốt, vỗ ngực nói: "Ngươi, đứa nhỏ này..."
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Lạc Kính Văn phái người đến thúc giục Lạc Vân hi, tuy nói là tiến cung tham gia tiệc tối, nhưng buổi trưa nhất định phải tiến vào cung trước để chuẩn bị
"Ba!"
Một thân ảnh tuyết trắng không kịp trở tay, chật vật ngã xuống mặt đất
Một đôi giày thêu hoa giẫm lên người hắn, khiến cho y phục trên người hắn bẩn một mảng lớn
"Thập nhị hoàng tử hảo tao nhã!" Lạc Vân Hi lạnh lùng mở miệng
Đoan Mộc Kỳ vừa sợ vừa giận, muốn giãy dụa nhưng lại cảm thấy sau gáy đau đớn khó nhịn
Nữ nhân này thế nhưng lại giẫm vào thiên trụ huyệt của hắn! Thật sự là rất chuẩn!
"Ngươi trước buông ra!" Đoan Mộc Kỳ kêu la
Lúc này nếu vẫn coi nữ nhân này là một phế vật, vậy Đoan Mộc Kỳ hắn chính là phế vật nhất Thiên Dạ quốc
Xuân Liễu cùng Hạ Đào nghe thấy tiếng chạy tới, chứng kiến cảnh này, tất cả đều ngây người
Lạc Vân Hi dùng ánh mắt cảnh cáo các nàng, hai người ngoan ngoãn yên lặng rời đi
"Lời nói ngươi nghe thấy hôm nay, tốt nhất chỉ nên giữ ở trong lòng" Nàng không chút để ý mở miệng
Thật ra nàng dám để hắn nghe, đương nhiên cũng không sợ hắn nói ra. Bất quá nàng không thích người khác đứng ở góc tường nghe lén chuyện của nàng
"Hảo, ta đáp ứng ngươi"
Đoan Mộc Kỳ cũng là một quân tử, trên lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/42241/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.