Lạc Vân Hi nhìn gương mặt tuấn lãng của Đoan Mộc Kỳ đang biến sắc, trong lòng mừng thầm, nói ra lời vô cùng thê lương cùng bi ai: "Ta không muốn ăn, ta có thể không ăn sao?" 
Đoan Mộc Kỳ nhất thời không kịp phản ứng, ngây ngốc nhìn nàng 
Lạc Vân Hi cắn môi dưới, làm ra bộ dáng cực kỳ ủy khuất: "Van cầu ngươi, đừng để cho ta ăn cái này, được không? Ta van cầu ngươi..." 
Đoan Mộc Kỳ trong lòng nhảy loạn 
Nha đầu này tuyệt đối là người điên! 
Nếu ngay từ đầu nàng cầu hắn như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hiện tại, việc này vô cùng quỷ dị! Sắc mặt của phế vật này thay đổi vô cùng nhanh 
Phía sau bỗng truyền đến tiếng bước chân 
Đoan Mộc Kỳ trong lòng chợt lóe, Lạc Vân Hi đã lớn tiếng cầu xin: "Ta cầu người, ta quỳ xuống cầu người còn không được sao?" 
Nàng làm bộ như muốn quỳ xuống, Lạc Kính Văn hét lên một tiếng: "Khoan đã!" 
Hắn tiến đến phía trước, hướng Đoan Mộc Kỳ thi lễ, cố gắng trấn định hỏi: "Thập nhị hoàng tử, nữ nhi nhà ta đắc tội với người sao?" 
Hắn nhìn bánh bao đen trên tay Lạc Vân Hi, mặt biến sắc 
Đây không phải là khi dễ Lạc Vân Hi, phải biết rằng, nơi này chính là Lạc phủ, căn bản là đánh vào mặt hắn 
"Ngươi, ngươi..." Đoan Mộc Kỳ lúc này mới hiểu được, chết tiệt, hắn thế nhưng bị phế vật xỏ mũi! 
Lạc Kính Văn tức giận đến thanh âm kích động: "Lạc gia chúng ta tuy rằng là thần tử hoàng thất, dù gì cũng là trọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/42239/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.