Phòng của Lạc Nguyệt Kỳ cũng như hướng phòng của nàng
Lạc Vân Hi đứng ở chỗ gốc cây đại thụ, che khuất thân mình, thản nhiên ngồi trên tường, hai chân lắc lắc, tùy tiện nghịch lá cây
Xa xa, tiếng trống canh, đã đến giờ tý
Bốn phía yên tĩnh chìm đắm trong bóng tối, Trong viện của Lạc Nguyệt Kỳ mọi người đều đã ngủ
Lạc Vân Hi đang lúc nhàm chán, thì bên dưới cánh cửa truyền tới một âm thanh, nàng nhanh chóng chú ý tới
Một bóng đen tiến vào trong phòng của Lạc Nguyệt Kỳ
Nàng ngẩn ra, bỗng nhiên khóe miệng có nụ cười châm biếm, sẽ không phải là cướp sắc chứ? Này thật sự là có trò hay để xem
Nhẹ nhàng nhảy xuống, không một tiếng động bước đến trước cửa sổ
Trong phòng có tiếng động rất nhẹ
"Diệp Thu ca ca, sao người lại đến đây?"
Lạc Nguyệt Kỳ hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ, trong giọng nói vẫn còn nồng đầm khàn khàn
Lương Diệp Thu?
Lạc Vân Hi cũng không có gì là bất ngờ cho lắm
Thanh âm của Lương Diệp Thu lại truyền đến: "Ngũ muội muội, ta vẫn chưa có câu trả lời cho muội, đây quả thực là ta không đúng"
"Diệp Thu ca ca..."
Lạc Nguyệt Kỳ nhẹ nhàng mềm mại mà nói, khiến cho thân thể nam tử trước mặt như muốn tê dại ra
Sau một lúc lâu, Lương Diệp Thu mới run giọng: "Ngũ muội muội thật động lòng người, đáng tiếc Diệp Thu ca ca đã có hôn ước. Nếu không có chuyện gì xảy ra, sẽ không thể vô duyên vô cớ mà từ hôn___"
Hắn dừng một chút, mới thở dài nói: "Song thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/42230/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.