"A, Dĩnh Nhi, ngũ muội của ngươi có tài vậy sao?" Trên lầu các, một thanh âm tò mò của nam tử nhu nhược phát ra
Nữ tử kia ánh mắt mang theo lãnh ý, thật lâu mới mở miệng nói: "Ta làm sao biết, nàng đã lâu không ở trong phủ"
Nam tử mặc xiêm y xanh lục khóe miệng khẽ cười: "Thái tử, ngươi lấy được bảo bối"
Lạc Phi Dĩnh không nói lời nào, giơ tay hé ra cây cung, tay phải từ thắt lưng lấy ra một mũi tên bén nhọn, ôn như nói: "Các ngươi hôm nay cũng nhìn thấy, tài bắn cung của ta đã tiến bộ rất lớn. Trước đây có người nói ta không thể ở chỗ này bắn trúng bảng hiệu phía trước trong điện Kim Hoa, hiện tại các ngươi nói ta có bắn trúng hay không?"
Nói xong, nàng giương cung, nheo mắt lại, tư thế chuẩn bị bắn
Thái tử chần chờ nói: "Dĩnh Nhi, đêm nay trong cung điện có rất nhiều người, ngươi đừng bắn nhầm người khác"
Lạc Phi Dĩnh liếc mắt nhìn về phía nam tử mặc xiêm y xanh lục nói: "Triết, ngươi cũng nói như vậy? Ngươi nghĩ tài bắn cung của ta thật sự kém như vậy sao?"
Lục hoàng tử Đoan Mộc Triết cười nói: "Ta tin tưởng Dĩnh Nhi"
Lạc Phi Dĩnh cao hứng xoay người, ý cười giấu đi. Nàng giơ cung, ánh mắt lạnh lẽo, nhắm thẳng vào Lạc Vân Hi
Nếu như mũi tên này bắn đi, Lạc Vân Hi khẳng định phải chết không thể nghi ngờ
Lạc Vân Hi cảm giác một cỗ sát khí đến gần, mâu quang trầm xuống, hướng nhìn xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/2310989/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.