Edit: thu thảo 
Dây thừng càng dùng càng ngắn, có một danh ám vệ không ngừng cởi dây thừng thắt ở trên xích sắt xuống, đưa tới, cứ lặp đi lặp lại động tác như vậy liên tục, bầu trời dần dần sáng, thời gian trôi qua từng chút một. 
Cuối cùng, mọi người thấy một con bồ câu trắng từ đáy vực bay lên, trên cánh toàn là giọt nước. 
"Xem ra, Cửu Sát đã đến đáy cốc!" Huyết Ưng nhẹ nhàng thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán. 
Con chim bồ câu kia nhảy vào lòng bàn tay Quân Lan Phong, Quân Lan Phong thuần thục mở mảnh vải trắng trên bắp chân nó ra, quét mắt qua, cười nói: "Phía dưới đúng là hồ nước, Cửu Sát bơi xuống vớt người lên." 
Lạc Vân Hi đứng một bên, nhìn thoáng qua, trên tờ giấy kia vẽ một số ký hiều kỳ quái, chắc là ngôn ngữ liên lạc của bọn hắn. 
Quân Lan Phong thả chim bồ câu trắng ra, chim bồ câu trắng xòe cánh bay trên không một vòng, rồi lao xuống núi dốc núi. 
Rất lâu sau, chim bồ câu trắng bay lên lần nữa, Huyết Ưng và ám vệ bắt đầu thu dây thừng, chuẩn bị kéo Cửu Sát lên. 
Giờ khắc này, sắc trời đã sáng hẳn, ánh mặt trời nhức mắt nhật bao phủ mọi người trong đó, vì là dưới cái nóng mùa hè, da thịt mấy ám vệ để lộ ở ngoài phun đầy những hạt mồ hôi lớn chừng hạt đậu, quần áo đã ướt đẫm. 
Sau khi Cửu Sát đi lên, cả người ướt sũng, nhưng hắn vẫn chỉ lên có một mình. 
"Người đâu? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/2310915/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.