Lúc này, tiểu hắc mã ở dưới mông Lâu Tiêu Tiêu đã hí to một tiếng doạ người, không kiên nhẫn phát ra tiếng phì phì trong mũi.
Mà tiểu bạch mã của Sở Khuynh Nguyệt thì lại đan nìn miếng thịt đang chao đảo trên không kia, nước miếng như chảy dài đến ba ngàn thước.
Thần sắc của Lâu Tiêu Tiêu rốt cục cũng đã dần khôi phục lại, nàng cố điều chỉnh tư thái cao ngạo nhất của bản thân mình.
“Tốt, nên bắt đầu rồi!”
Nàng cứ không tin một con ngựa ngu khờ thì có thể thế nào, muốn thực sự thắng nào thì thật đúng là có quỷ mà!
Dứt lời, Lâu Tiêu Tiêu nhìn về phiá người đang cầm trống ra lệnh đang đứng đó không xa gật đầu.
Người nọ nhận được tín hiệu, tay cầm dùi mạnh tay đánh xuống trống lệnh.
“Đông---“
Chỉ trong chốc lát, tiểu hắc mã nhanh như điện chớp liền muốn chạy vọt ra ngoài.
Nó mau, Sở Khuynh Nguyệt lại càng nhanh hơn.
Sở Khuynh Nguyệt lạnh lùng đảo mắt qua tiểu hắc mã kia, hàn ý lãnh liệt, bắn thẳng về phía tiểu hắc mã.
Chỉ trong lúc nhất thời, tiểu hắc mã mới vừa rồi còn to tiếng hò hét tứ chi liền run lẩy bẩy, nằm sấp trên mặt đất run run.
“Này, ngươi làm cái gì vậy? Đứng lên a!” Lâu Tiêu Tiêu không ngờ sẽ phát sinh ra loại tình huống như vậy, nàng dùng sức đá một cái, kết quả tiểu hắc mã bị đá đến hoảng hốt, hắt mạnh Lâu Tiêu Tiêu đang ở trên lưng bay thẳng ra ngoài…
Bên kia, lại giốn như đang khiêu khích, Sở Khuynh Nguyệt vẫy vẫy tay, khối thịt khô kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575234/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.