“Còn chờ gì nữa? Tất cả đều không muốn sống nữa chăng?” Nhận ra được đám người kia đang do dự, Cung Thiên Lăng lại quát to lên.
Đến lúc này, thân mình đám thị vệ kia run càng mạnh hơn, chậm chạp đi về phía trước…
Sở Khuynh Nguyệt cũng không muốn làm khó đám thị vệ, thời điểm nhóm thị vệ kia đến gần, đột nhiên nở nụ cười.
“Không biết Lăng Vương vì sao phải bắt ta?”
“Ngươi trước tiên không hành lễ với bổn vương, sau lại dĩ hạ phạm thượng, ẩu đả bổn vương, ngươi nói, ngươi có nên bị bắt hay không?” Có thể là do cảm thấy bản thân bắt trúng nhược điểm của đối phương, Cung Thiên Lăng lúc này như được tiếp thêm mười phần dũng khí, chỗ nào còn có dáng vẻ mới bị đánh vừa rồi nữa.
“Dĩ hạ phạm thượng?” Sở Khuynh Nguyệt đảo mắt nhìn qua Cung Thiên Lăng, chợt, quay đầu nhìn về phía bọn thị vệ.
“Nhưng ta nhớ, ở đại lục này có một quy tắc ngay cả hoàng thất cũng không dám phạm vào, đó là, chỉ cần thực lực đạt đến Vụ Giai lục cấp, sẽ không cần hành lễ với bất luận kẻ nào. Nếu đã như vậy, có gì là dĩ hạ phạm thượng?”
“Còn nữa, mới vừa rồi là do Lăng Vương ngài động thủ trước, nếu Lăng Vương đã muốn chơi, thì ta đây từ chối không phải sẽ mang tội bất kính hay sao? Ta ngược lại cũng chưa từng biết, khi nào thì, đánh nhau mà đánh thua, cũng là tử tội.”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đang có mặt đều ngây ngẩn cả người.
Nàng nói cái gì?
Vũ Giai lục cấp?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575223/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.