Cái ôm của nàng rất ấm áp, thình lình xảy ra bất ngờ như vậy, làm cho Cung Dạ Tuyệt nao nao.
Chợt, môi hắn nhẹ nhếch lên.
Mắt phượng hẹp dài mở ra, trên khuôn mặt trắng nõn, lộ ra một tia tươi cười.
Nụ cười kia, giống như làm cho thiên địa đều nhợt nhạt biến sắc.
“Nương tử, nàng đây là đang nhận tấm lòng của ta?”
Sở Khuynh Nguyệt buông hắn ra, đầu lông mày hơi hơi hếch lên, từ chối cho ý kiến:”Ai bảo chàng lại chính là cha của con ta chứ…”
Cung Dạ Tuyệt nhếch môi càng cao, cười đến vô cùng xinh đẹp.
“Nương tử, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào có thể tổn hại nàng cùng con trai của ta.”
“Ta cũng sẽ không để cho bất luận kẻ nào tổn thương chàng, ai cũng không được!” Nghĩ đến những lời nói vừa rồi của Mị Cơ kia, Sở Khuynh Nguyệt hơi hơi chớp mắt, hàn quang trong mắt đột nhiên xuất hiện.
Nàng ngẩng đầu, nhìn nam tử phong hoa tuyết đại trước mặt.
Đột nhiên, nàng xốc mạng che mặt lên, vươn tay, ôm lấy cổ Cung Dạ Tuyệt, ở trên môi hắn hung hăng hôn xuống.
“Nam nhân, nhớ kỹ, chàng là của ta, đời này đều chỉ có thể là của một mình ta, nếu để cho ta phát hiện chàng cùng nữ nhân khác có tư tình ái muội, ta thiến chàng!”
Có một loại tình yêu, một khi đã nhận định, suốt cả cuộc đời cũng sẽ không buông tay.
Tận cùng một đời, sinh tử gắn bó, không rời không bỏ, dắt tay cùng nhau nhìn thiên hạ!
--- ------Thiên tài cuồng phi, cưới một được một---- -------
Tuyệt Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575220/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.