Thái độ của Cung Dạ Tuyệt khiến cho Cung Thiêng Lăng cũng có chút không nhịn được.
Hắn gượng gạo bài trừ ra một tia tươi cười:”Nhị đệ, ngươi trở về khi nào?”
“Bổn vương trở về khi nào, Lăng Vương ngươi mới là người biết rõ nhất.” Ngữ khí của Cung Dạ Tuyệt rất lạnh nhạt.
Lời nói lạnh nhạt như vậy, lại càng khiến cho Cung Thiên Lăng càng cảm thấy sợ hãi.
Không biết vì sao, Cung Thiên Lăng luôn cảm thấy tron giọng nói của Cung Dạ Tuyệt ẩn chứa vô vàn sát ý.
“Lăng Vương đương nhiên biết được rồi, ai bảo người Lăng Vương quan tâm nhất chính là người đệ đệ là ngươi chứ?” Mị Cơ bình ổn lại thần sắc, tiếp lời thay Cung Thiên Lăng.
Nàng lắc lắc thân hình như rắn nước, tiến lên phía trước:”Chậc chậc… Thực đúng là đệ nhất mỹ nam của đại lục mà, diện mạo tuấn mỹ như thế, thực sự đã kế thừa hết mĩ mạo của Thừa Đức Hoàng Hậu năm đó…”
Dứt lời, nàng nhẹ nhàng nâng khuôn mặt lên, nhìn về phía Cung Dạ Tuyệt, ý đồ muốn nhìn thấy phản ứng của hắn.
Sau khi nghe đến bốn chữ Thừa Đức Hoàng hậu kia, hơi thở quanh thân Cung Dạ Tuyệt, rõ ràng đã thay đổi.
Sở Khuynh Nguyệt cảm gíac được bàn tay đang nắm lấy tay nàng, từ từ siết chặt…
Nhìn thấy thần thái của Cung Dạ Tuyệt có điều biến đổi, Mị Cơ giống như hiểu ra chuyện gì, che miệng cười khẽ:”Nha, nhìn miệng ta này, lại thích nói lung tung, vì sao đang êm đẹp lại đem Tuyệt Vương cùng Thừa Đức Hoàng hậu so sánh chứ? Thừa đức Hoàng hậu năm đó sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575218/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.