Một góc trong Hoàng cung, Cung Dạ Tuyệt lười biếng tựa vào một bên nghỉ ngơi, đột nhiên sau lưng phát lên một trận lương ý*(ta nghĩ là dự cảm xấu, rùng mình),giống như bị người khác mắng lén sau lưng.
Hắn nhẹ lắc đầu.
Chỉ sợ là tiểu nữ nhân kia lại đang nói thầm cái gì rồi.
Nghĩ đến Sở Khuynh Nguyệt, trên mặt Cung Dạ Tuyệt tràn đầy nhu hoà.
Cung Dạ Tuyệt là con tin của Tây Trạch tới đưa tới, mấy năm nay, luôn luôn sống ở một góc tối hẻo lánh ở trong cung Phong Lạc.
Vì hắn có danh xưng phế vật, thậm chí ít có người tới gần nơi này, nơi ở của Cung Dạ Tuyệt càng thêm thanh nhàn, tựa vào bên trong đình chợp mắt một chút.
Đột nhiên, liền nhận ra hơi thở cách đó không xa, khoé môi hắn gợi lên một độ cong lạnh như băng…
Thời gian này tâm tình của Tô Mặc Vũ kém đến mức tận cùng.
Ngày ấy sau khi cùng Sở Khuynh Nguyệt xảy ra xung đột ở trong Hoàng cung. Đình ca ca cố ý muốn đem nàng tống về nước. Cũng may nàng chuyển một phong thư khẩn cấp cho phụ hoàng, thế nên nàng mới có thể còn đứng ở nơi đây.
Bất quá, mặc dù nàng được ở lại, nhưng Đình ca ca cũng không quan tâm đến nàng, mỗi lần đi tìm hắn, hắn đều tận lực trốn tránh nàng.
Tâm tình phức tạp, Tô Mặc Vũ ở trong Hoàng cung tuỳ ý đi dạo, đi đến một góc hẻo lánh, nàng dừng bước chân.
Bên trong đình hóng mát ở gần đó, một nam tử bạch y, lười nhác dựa vào một bên. Một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575183/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.