Ám Ảnh rốt cuộc cũng đành ngoan ngoãn từ trên cây nhảy xuống, thần sắc của hắn mang theo chút mất tự nhiên.
“Lại đây…” Sở Khuynh Nguyệt ngoắc ngón tay.
Toàn thân Ám Ảnh chấn động.
Hắn ở phía sau đã từng thấy qua thủ đoạn của tiểu cô nãi nãi này, chẳng lẽ bây giờ nàng muốn chỉnh hắn?
Sở Khuynh Nguyệt nhìn thần sắc kia của Ám Ảnh, môi mỏng nhẹ run, đây là người mà Cung Dạ Tuyệt phái tới bảo hộ nàng? Hình như có chút trì độn…
Bất quá, đối với hắn xem như người chạy việc cũng không tệ.
Vươn tay, Sở Khuynh Nguyệt đem một phong thơ ném qua cho Ám Ảnh:”Cầm lấy thứ này giao cho chưởng quầy Như Ý Phường, cứ nói là ta bảo ngươi mang qua.”
Ám Ảnh buông lỏng nhẹ nhàng thở ra, thật sự vui mừng tiếp nhận bản vẽ, định rời đi.
Một chút cũng không phát giá được, hắn đường đường là tả hộ pháp của Ám Dạ Các vậy mà lưu lạc đến nổi trở thành người đưa tin.
Ngay khi hắn xoay người định đi, phía sau, truyền đến một giọng nói bâng quơ:”Lần sau, gia tăng thực lực của bản thân nhiều một chút, không phải ta nói chứ, bản lĩnh che giấu của ngươi, quá tệ.”
Ám Ảnh nắm tay, che dấu sự bất đặc dĩ của mình.
Không phải là hắn kém, mà là, nàng thực sự quá mạnh mẽ!
Ở Phong Lạc này người có thể đạt đến Vũ Giai ngũ cấp, vốn là đã đếm không đến vài người.
Ám Ảnh hắn đã là cao thủ nhất đẳng của Ám Dạ Các rồi a.
Ám Ảnh hít sâu, hắn hiện tại cuối cùng cũng hiểu được vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575181/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.