Thị nữ kia cả kinh, thật lâu sau, mới ấp úng đáp lại:”Đại tiểu thư nói… Nếu Tướng quân đã biết sân kia không tốt, lúc trước vì sao còn muốn nàng ấy chuyển đến hậu viện, nàng còn nói… Nàng chết cũng sẽ không chuyển đi!”
Giờ phút này, sắc mặt của Sở Dịch, hoàn toàn lạnh lẽo---
“Đi, về phía hậu viện.”
Trong hậu viện, Cẩm Nhi nằm ở trên giuồng, sốt cao.
Tuy rằng khi đó Cung Dạ Tuyệt đã giúp Cẩm Nhi giải độc, nhưng độc tính của đoạn trường tán này, thật sự là quá mức mãnh liệt.
Giờ phút này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cẩm Nhi, không có nửa phần huyết sắc.
Đôi môi, đã khô nứt từ lâu.
Cẩm Nhi nằm ở trên giường, giống như mơ thấy ác mộng, trên trán có mồ hôi lạnh thấm qua, có thể là vì nhìn thấy ác mộng, toàn bộ thân mình đều run run.
Tay Sở Khuynh Nguyệt gắt gao nắm tay Cẩm Nhi, thay Cẩm Nhi lau mồ hôi trên trán.
Nhìn Cẩm Nhi thống khổ như vậy, trong mắt nàng hiện lên hàn ý vô tận.
Ngược lại, đôi môi đỏ mọng của Sở Khuynh Nguyệt khẽ mở:”Cẩm Nhi, ta đã thay ngươi báo thù, từ nay về sau, có ta ở đây, sẽ không còn ai dám tổn hại ngươi…”
Ngoài cửa, truyền đến một trận tiếng bước chân.
Tiến bước chân chặt chẽ, ồn ào.
Sau khi nhận thấy động tĩnh bên ngoài, ánh mắt của Sở Khuynh Nguyệt hơi hơi loé lên, rồi sau đó giúp Cẩm Nhi đắp chăn, đứng dậy ra cửa.
Sở Dịch còn chưa bước vào viện này, liền bị mùi ẩm mốc gay mũi từng trận từng trận xông vào khiến cho sặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575151/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.