‘Bá’ một tiếng, mặt Sở Lưu Ly lập tức trắng dờ---
“Ngươi… Ngươi có ý gì?”
“Mới vừa rồi ngươi ăn, còn không phải là thịt của mẹ ngươi sao? Đây là do ta tỉ mỉ chuẩn bị cho ngươi, thế nào, hương vị thế nào?”
Giống như bị sét đánh trúng, Sở Lưu Ly kinh hãi đứng sững sờ tại chỗ, thân thể của nàng mãnh liệt run lên.
Trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin, Sở Lưu Ly mấp mấy môi, hỏi:”Sở Khuynh Nguyệt, ngươi.. Ngươi giết mẹ của ta?”
Sở Khuynh Nguyệt nhếch môi, không chút để ý nói:”Hình như là có chuyện như vậy thì phải.”
Kinh sợ…!
Ghê tởm…!
Trên mặt Sở Lưu Ly không còn một giọt máu, nàng mới vừa ăn, chính là…
Mạnh mẽ nâng mắt lên, Sở Lưu Ly thét chói tai---
“A… Ta giết ngươi!! Ta muốn giết ngươi! Con tiện nhân này, cái thứ tai hoạ này! Ngươi dám giết mẹ của ta!!!”
Ngay sau đó, thân thể của nàng, lại một lần nữa hoá thành lợi kiếm xông thẳng về phía Sở Khuynh Nguyệt.
“Muốn chết---“
Sở Khuynh Nguyệt lạnh lùng cười ra tiếng, giờ khắc này, bóng dáng màu trắng của nàng, trở nên quỷ mị hơn, nhanh chóng tránh được công kích của Sở Lưu Ly.
Tốc độ của nàng, cực kỳ nhanh gọn.
Đôi mắt của Sở Lưu Ly, sớm đã tức giận đến đỏ bừng.
Thời gian này, tất cả mọi chuyện đối với nàng đều là đả kích, thật sự là quá lớn!
Đầu tiên là mất mặt ở trước mặt mọi người, lại bị kẻ luôn luôn được gọi là phế vật - Sở Khuynh Nguyệt đánh bại, ngay sau đó, vị trí thái tử phi vững chắc của nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575149/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.