Vào giờ cơm trưa.
Lý ma ma đưa hộo đồ ăn đến.
Cẩm Nhi khoan khoái đi đến nhận lấy.
“Tiểu thư, những thức ăn này, thật đúng là mỗi ngày một tốt.” Cẩm Nhi nhìn đồ ăn, vui sướng kêu ra tiếng.
“Tiểu thư, cái kia… Có thể cho ta hay không?” Nhìn phần đồ ăn kia của Sở Khuynh Nguyệt, Cẩm Nhi nuốt một ngụm nước miếng.
“Ngươi ăn phần này đi.” Sở Khuynh Nguyệt cười khẽ. Thời gian gần đây, nàng càng ngày càng phát hiện thuộc tính ăn hoá của Cẩm Nhi.
Cẩm Nhi thè lưỡi với Sở Khuynh Nguyệt, rồi sau đó không chút khách khí lầy phần thức ăn kia.
Chờ sau khi ăn cơm no, Cẩm Nhi đứng lên, thu dọn đồ đạc trên bàn.
Cũng trong một khắc, mâm thức ăn từ trong tay Cẩm Nhi rơi xuống.
Lập tức, Cẩm Nhi gắt gao bưng kín bụng.
“Cẩm Nhi, ngươi làm sao vậy?” Sở Khuynh Nguyệt cả kinh, nhìn lại, chỉ thầy khuôn mặt Cẩm Nhi tái nhợt.
“Tiểu thư, Cẩm Nhi đau bụng…”
Lòng Sở Khuynh Nguyệt mạnh mẽ trầm xuống.
Nàng lấy ra một cây ngân trâm, đâm xuống thức ăn vừa nãy Cẩm Nhi đã ăn, chỉ trong nháy mắt, phía dưới cây ngân châm, từ từ chuyển sang đen!
Có độc!!
“Tiểu thư, Cẩm Nhi đau quá…” Cẩm Nhi ngâm khẽ ra tiếng, trong giọng nói, tràn đầy đau đớn.
“Đừng sợ, ta sẽ cứu ngươi, sẽ cứu ngươi!” Ánh mắt Sở Khuynh Nguyệt tràn ra vẻ sốt ruột, nàng cõng Cẩm Nhi, hướng ra phía ngoài chạy đi.
Giờ phút này, giọng nói của nàng, nhuốm vài phần nghẹn ngào.
Cẩm Nhi, ngươi đừng có làm sao…
Ngay vào lúc nàng tâm hoảng ý loạn, bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575146/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.