Sở tướng quân đi vào cung trước, để Sở Khuynh Nguyệt cùng Sở Lưu Ly ở lại.
Hai người ở trên xe ngựa, đi từ từ, rốt cục đến ngoài cửa cung.
Đúng vào lúc này, lại có một chiếc xe ngựa tinh xảo tiến đến.
Một nữ tử mặc y phục màu hồng từ trên xe ngựa chậm rãi bước xuống.
Này, đúng là An Tuyết Cầm!
“Di?” Nha hoàn bên người Sở Lưu Ly đột nhiên kinh hô thành tiếng.
“Xảy ra chuyện gì đó?”
“Nhị tiểu thư, người xem, xiêm y trên người An tiểu thư… Cùng y phục của ngài rất giống.”
Theo phương hướng nha hoàn chỉ nhìn lại, chỉ một trong nháy mắt, sắc mặt Sở Lưu Ly đại biến!
Đúng vậy!
Tuy rằng chất liệu không giống nhau, nhưng y phục của bọn họ từ màu sắc đến kiểu dáng đều giống nhau như đúc!
An Tuyết Cầm hiển nhiên cũng phát hiện nơi này, sắc mặt cũng không tốt đẹp gì.
Sở Lưu Ly nhẹ rũ mắt xuống, một lát, liền khôi phục tươi cười trên mặt, đi ra phía trước:”An tỷ tỷ, thực khéo a.”
Từ xưa đến nay An Tuyết Cầm đều không muốn nhìn thấy Sở Lưu Ly, cho dù nàng ta là đệ nhất mỹ nhân Phong Lạc, cho dù thiên phú võ học của nàng ta có cao hơn nàng, nhưng Sở Lưu Ly, địa vị đến cùng cũng chỉ thứ nữ hèn mọn của Tướng quân phủ.
Nhưng mà, không nghĩ tới, có một ngày, thứ nữ này lại có thể bay lên cành, được chọn làm thái tử phi!
An Tuyết Cầm không thèm quan tâm đến nàng ta, chỉ là tiếp tục đi về phía trước.
Thế nhưng, tiếng nói ôn nhu phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575134/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.